Một phụ nữ lao ra khỏi phòng quán trọ Hoa Diên Vỹ chửi rủa. Tiếp theo sau là một người đàn ông với tiếng quát lạnh lùng: “Câm mồn đi, con đĩ!”. Tiếng quát đó đã mê hoặc Mari, cô con gái bà chủ đang trực quầy lễ tân. Rồi cô đi theo người đàn ông, để trái tim cùng cơ thể mình lạc lối trong một mối quan hệ nảy sinh từ tình cảm chân thực, nhưng cũng từ những ham muốn và rung động thầm kín nhất, đáng xấu hổ, nơi nền tảng là sự thống trị và phục tùng mỏng manh, yếu đuối, Mari cố gắng tìm hiểu điều gì ở người đàn ông đã hấp dẫn cô.
Quán trọ Hoa Diên Vỹ không phải là một tiểu thuyết về đề tài bạo dâm. Lối viết sáng suốt của Yoko Ogawa, một trong những nhà văn Nhật đáng chú ý nhất hiện nay, đã đưa câu chuyện vượt lên trên giới hạn của sự dung tục, tầm thường, và hơn thế nữa, trở thành một cuốn tiểu thuyết đặc biệt khó quên, với đầy đủ những nét đặc trưng trong bút pháp tinh tế mà người ta chỉ có thể tìm thấy ở Yoko Ogawa.
“Với lối viết chân thực nhưng sắc sảo, Yoko Ogawa đã diễn tả một cách tuyệt vời sự ngông cuồng, khác thường và dữ dội của tình yêu. Nhà văn đã nhẹ nhàng dẫn chúng ta đến bờ vực hiểm nguy của sự đánh mất bản thân. Chuyến đi thật ám ảnh.” (Radio France).
“Câu chuyện khác thường về tình yêu, ham muốn và cái chết đã đưa độc giả dấn sâu vào nỗi đau đớn bí ẩn mà chắc hẳn Yoko Ogawa là một trong những môn đồ tài năng nhất.” (Amazon.fr)
“Cuốn sách khép lại nhưng bầu không khí đặc biệt mà Yoko Ogawa tạo nên cùng với tài năng của mình vẫn còn ở đó: dữ dội và ngọt ngào, như chính sự hòa quyện giữa khoái cảm và đớn đau.” (Hector Chavez).