Georege Martin nói rằng ông sẽ đưa chủ đề này vào hai tập còn lại nếu như nó giúp phát triển cốt truyện. Ông cho rằng các cuốn tiểu thuyết được kể theo tầm nhìn của nhân vật, do vậy sẽ có nhiều hạn chế hơn phiên bản truyền hình: "Thú thật, tôi chuộng cách viết như thế hơn vì đó là cách tất cả chúng ta nhìn nhận cuộc sống".
|
George R.R Martin tại lễ hội sách Edinburgh 2014 |
Trên thực tế, không một ai trong các nhân vật dẫn truyện là người đồng tính cho nên cảnh quan hệ đồng tính đã không được mô tả trong những tập đầu. "Chương trình truyền hình không gặp những hạn chế này", George cho biết, "Sẽ có thay đổi nào trong tương lai? Có thể. Tôi nhận được khá nhiều thư của các fan hâm mộ bày tỏ mong muốn có một cảnh quan hệ đồng tính nam - hầu hết các lá thư này đến từ nữ giới".
"Tôi sẽ không đưa vào chỉ để cho có. Nếu cốt truyện dẫn dắt đến chuyện đó, nếu một trong những nhân vật tầm nhìn của tôi ở trong tình huống đó, tôi sẽ không ngần ngại viết về nó, nhưng bạn không thể cố ép một thứ gì đó vào chỉ vì mọi người muốn như vậy. Văn chương không phải là một nền dân chủ. Nếu nó là một nền dân chủ, thì Joffrey [vị vua trẻ tàn bạo] sẽ chết sớm hơn trong câu chuyện rất nhiều", ông nói thêm.
|
Loras Tyrell - một nhân vật đồng tính trong truyện |
|
So với tiểu thuyết thì phiên bản truyền hình có rất nhiều cảnh sex đồng tính và song tính |
George R.R Martin là một trong những cái tên gây chú ý ở lễ hội sách và được mời lên sân khấu cùng với tờ Guardian. Tác phẩm của ông nằm trong danh sách bán chạy nhất trên toàn thế giới và được fan hâm mộ yêu mến tuy nhiên ông cho rằng vẫn còn rất nhiều người có định kiến đối với loại truyện thần thoại giả tưởng: "Tôi luôn ý thức được việc này kể từ khi còn nhỏ và tôi rất vui khi nhìn thấy mọi thứ dần thay đổi. Khi tôi độ 12 hoặc 13 tuổi, các giáo viên đã tịch thu các cuốn sách khoa học viễn tưởng của [Robert A] Heinlein và [Isaac] Asimov của tôi và nói: ‘Em là một học sinh thông minh, em có điểm số tốt. Tại sao em lại đọc những thứ rác rưởi này? Chúng sẽ làm mục nát đầu óc em. Em nên đọc Silas Marner mới đúng'. Nói thật, nếu khi đó tôi đọc Silas Marner, chắc tôi sẽ chẳng thèm đọc sách nữa".
Định kiến đối với truyện khoa học viễn tưởng và truyện thần thoại vẫn còn, nhưng không như ngày xưa: "Rào cản đang sụp đổ. Mà thật ra đó cũng chỉ là một rào cản nhân tạo – vì tiểu thuyết văn chương bản chất cũng chỉ là một thể loại văn học mà thôi".
Sự kiện ở Edinburgh đã sớm bán hết sách và hàng người chờ tác giả kí tên nhanh chóng trở thành một trong những hàng chờ dài nhất lịch sử hội sách.
Nhưng không phải lúc nào cũng như vậy, Martin nói. Kẻ thù thật sự của một nhà văn chính là sự lu mờ, và ông từng ở đó, ngồi sau những chồng sách khổng lồ ở các siêu thị chờ đợi có người đến chỉ để nghe họ hỏi quầy sách dạy nấu ăn ở đâu.
Martin tại đây rất thư giãn, vui vẻ và hài hước – và ông cũng không chửi thề khi có người hỏi tình trạng sức khỏe của ông.
Ông thừa nhận rằng có rất nhiều phỏng đoán internet và thuyết âm mưu về kết thúc của câu chuyện – nhưng việc này không ảnh hưởng đến ông, dù rằng ông cũng đã hé lộ nhiều manh mối xuyên suốt câu chuyện. "Tôi gieo rắc dấu vết rằng mấu chốt nằm ở tên đồ tể, bạn đi được nửa câu chuyện và đột nhiên hàng nghìn người đoán ra được rằng mấu chốt nằm ở tên đồ tể, và bây giờ bạn nói rằng người hầu gái mới là chìa khóa? Không, bạn không thể làm vậy".
George nói rằng ông đã đến Scotland từ năm 1981, cũng là năm ông thăm bức tường Hadrian, bức tường này về sau đã khơi nguồn cảm hứng cho một bức tường to lớn hơn nhiều trong tiểu thuyết của ông: "Tôi nhớ lúc đứng đó vào một ngày tháng mười lạnh lẽo – dù không lạnh và u ám bằng hôm nay – và tôi đứng trên bức tường đó nhìn xuống Scotland, hay thứ từng là Scotland, và cố gắng mường tượng cảm giác làm một người lính Roma … nơi tận cùng của thế giới. Đó là một xúc cảm sâu thẳm. Nhưng thần thoại thì luôn to lớn hơn, nên khi tôi viết, tôi khiến cho bức tường cao gấp 100 lần và dài hơn rất nhiều lần".
Ông nói với những người Scotland trong căn phòng: “Các bạn nên xây một bức tường khổng lồ. Nó sẽ thu hút khách du lịch, và giúp bạn ngăn chặn người Anh Quốc bước vào!".
Nguyên Phong (theo Guardian)