Khi viết tác phẩm "Sợi xích", tác giả Nguyễn Kiều Như đã tâm sự: "Tôi đã trăn trở nhiều đêm và bị ám ảnh bởi người phụ nữ đáng thương đó, bi kịch và hình ảnh ấy xâm chiếm tôi suốt bao năm qua. Nhiều khi tôi rơi nước mắt nghĩ đến sự thật, giả trong cuộc sống... Có đêm tôi thức trắng, viết về những số phận, những đau đớn của tình yêu. Sau sự thiếu thốn, mất mát, họ trở thành một dạng người khao khát sự khoái lạc bản năng và tự biến mình trở thành nô lệ cho tình dục, lạc lối trong cuộc sống, nói theo sự cùng quẫn của lý trí, và bi kich trút lên cuộc đời họ!
Tôi muốn viết về những khả năng nhục thể của con người, mặt phải và mặt trái của sex. Tôi muốn viết trên khía cạnh giá trị mãnh liệt, trân trọng tình yêu khi có sex. Nhờ sex mà thế giới con người tồn tại cho đến ngày nay, sex làm con người tươi tốt, thăng hoa trong cuộc sống... Nhưng sex cũng làm cho con người khổ đau, cùng quẫn...
Lòng ham muốn nhục dục, đánh thức lòng ham muốn sở hữu... Tôi cần có một tình yêu cao đẹp, biết sống vì nhau... vượt trên tất cả những gì người ta cho là sex."
"Sợi xích" của Lê Kiều Như đạt được mong muốn của tác giả khi đặt ra mục đích viết truyện này. Yếu tố sex trong tác phẩm chỉ làm phương tiện chuyển tải thông điệp: thực ra bản chất của sex rất đẹp. Chính sex tạo nên giá trị đẹp trong cuộc sống... Nhưng cũng chính sex sẽ làm con người đau khổ và trở thành nô lệ khi người ta lạm dụng nó.