'Dark Places' - Đi tìm sự thật

14:00:00 01/08/2015
Người hâm mộ tiếp tục chứng kiến “tính nữ” đặc thù trong tác phẩm của nhà văn Gillian Flynn qua cuốn tiểu thuyết Dark Places vừa được trình làng lại dưới dạng 24 hình/ giây. Nếu như năm ngoái, Gone Girl đã làm được một cuộc “đảo chính” thuyết phục từ văn viết sang điện ảnh thì có vẻ như Dark Places lại là một ẩn số, như chính sự thật bị chôn vùi rất kỹ trong cốt truyện...
Thật ra, là vì người hâm mộ đã quá kỳ vọng vào Dark Places khi nó tiếp tục là sản phẩm trí tuệ của Gillian Flynn - tác giả kịch bản cuốn phim ly kỳ Gone Girl vào năm ngoái. Lật lại lịch sử một chút, Hollywood không mấy mặn mà với tiểu thuyết trinh thám pha tâm lý tình cảm vì thành công thì ít mà thất bại thì nhiều. Họa may lâu lâu dân tình mới được rầm rì những Shutter Island, The Great Gatsby... Có một định luật là nếu chỉ mong muốn khán giả đủ mọi thành phần đến rạp để khóc cười cùng nhân vật, các nhà sản xuất sẽ chọn hướng an toàn. Chẳng hạn như Nicholas Sparks có không dưới 5 cuốn tiểu thuyết chuyển thể mà phần lớn đạt doanh thu khả quan. Không nói đâu xa, một số phim chuyển thể từ sách, truyện tranh, tiểu thuyết... năm ngoái đa phần từ dở cho đến rất dở. Như Serena, Sin City: A Dame to Kill For, Winter’s Tale... dù có quy tụ sao hạng A hay những đạo diễn tài ba. Thành công của Gillian Flynn thật ra có công rất lớn từ đạo diễn David Fincher, người đã chọn đúng diễn viên, chọn đúng phong cách sở trường để không một bước thụt lùi, dù cho người ta có xỏ xiên Gone Girl chỉ là sản phẩm dành cho các bà nội trợ cuồng điên.
Gillian Flynn có thật tài năng hay không? Chỉ tính riêng ở Hollywood, không ít nữ nhà văn có sách chuyển thể thành phim mà thành công về nhiều mặt như Flynn đã làm với Gone Girl (tức là doanh số cao và lời khen cũng không ít). Trong vòng 15 năm qua, nhìn vào đề cử Oscar, người ta nhớ ngay đến Joanne Harris (phim Chocolat), Sylvia Nasar (phim A Beautiful Mind), Susan Orlean (phim Adaptation), Alice Munro (phim Away from Her), Sapphire (phim Precious)... đa số đều mang tính nhân bản rõ nét chứ không phải các mẩu truyện giật gân vì tình vì tiền. Dark Places mang một mảng màu sâu hơn Gone Girl nhưng theo đánh giá chung của các nhà phê bình thì bàn tay Gilles Paquet-Brenner có vẻ đuối trước các tình huống khó.
Bộ phim được ví như một cuộc tiểu phẫu Libby Day, người phụ nữ khác biệt - mang trong mình một quá khứ tối đen, và một tương lai là sự tranh đấu giữa bóng tối, ánh sáng. Năm 7 tuổi, tức đã có trí lưu nhớ, Day chứng kiến cái chết tức tưởi của mẹ và hai chị gái, họ bị sát hại trong Cuộc hiến tế của quỷ Sa-tăng tại Kinnakee, Kansas. Day may mắn sống sót và trở nên nổi tiếng khi tự mình làm chứng chống lại kẻ thủ ác chính là anh trai mình. Hai mươi lăm năm sau, khi đang sống một cách tằn tiện khốn khó, cô bị “đánh thức” bởi một cú điện thoại từ CLB Kill - một tổ chức xã hội ngầm có hứng thú với những vụ án khét tiếng. Ký ức đen tối ùa về, những sự thật khủng khiếp khiến Libby Day trằn trọc không yên, cô chọn tiền để lần tìm lại ký ức, bí mật đen tối chính cô còn không ngờ của vụ thảm sát vốn đã chìm vào quá khứ, hay chọn im lặng để tự giày vò bản thân và thiếu ăn thiếu uống vì thất nghiệp?
Năm nay, ngoài Dark Places, còn có một tác phẩm văn học ăn khách khác của nữ nhà văn cũng sẽ được trình chiếu trên màn ảnh rộng. Đó là The Light Between Oceans của M.L.Stedman do đạo diễn nổi tiếng Derek Cianfrance chỉ đạo thực hiện.
Lựa chọn quá khứ là một lựa chọn không tồi của Gillian Flynn vì quá khứ là thứ khó phân định nhất, khó làm chứng nhất, khó kể lại trọn vẹn nhất. Cũng trong quá khứ, Hollywood đã làm người xem hoang mang với các phim bí ẩn khó hiểu tới độ... hoặc chẳng thiết tha gì để quan tâm, hoặc phải “truy sát” sự thật đến cùng. The Black Dahlia, Nothing But the Truth, Hollywoodland... là những chuỗi thất sủng. Se7en, Mulholland Dr.,... thì lại có hàng chục kết quả “quy hoạch” từ những tay săn phim sành sỏi. Dark Places thuộc phạm trù nào?
Thật ra, Dark Places được quay từ tháng 8.2013, chỉ trước một tháng khi ê kíp Gone Girl thực hiện cảnh đầu tiên ở Missouri, tuy nhiên khi cuốn phim kia ra mắt quá thành công thì Dark Places bỗng nhiên trở thành “lựa chọn” thứ hai từ các nhà phát hành, phải dời lịch đến tháng 8 như hiện nay. Có lẽ mọi chuyện đều nhằm vào Gilles Paquet-Brenner và Charlize Theron (trong cả vai trò sản xuất viên). Paquet-Brenner vốn không mấy tiếng tăm, anh chỉ mới có một hai tác phẩm giới thiệu đến công chúng nhưng ít ai để ý đến. Charlize Theron thì thừa thắng xông lên, sau cú hích của Mad Max: Fury Road, cô được đánh giá là đang có một năm thịnh vượng với kinh nghiệm làm sản xuất cho 6 phim lớn nhỏ trong vòng hơn 10 năm qua và một quá khứ bi kịch từ chuyện cá nhân. Năm 15 tuổi, Theron chứng kiến cảnh mẹ cô bắn chết bố mình vì ông nổi điên sau cơn say rượu. Rõ ràng đây là ưu điểm của Theron trong dự án này, chưa kể cô đã từng chịu xấu, chịu nghèo trong Monster hay North Country... nên dễ dàng nhập vai cũng như hiểu rất chi tiết bộ phim để có thể trở thành nhân tố quan trọng đưa tác phẩm sớm ra mắt công chúng. Vì sao phải đề cập đến vấn đề phát hành phim? Ở Hollywood, phim hay không có nghĩa đông khách, mà phải là phim chi không ít tiền quảng cáo, có một hãng phim đồ sộ đỡ đầu. Nhiều phim rất tệ vẫn thu về mấy trăm triệu USD (điển hình gần đây: The Other Woman, Sex Tape, Just Go With It...) nhờ hiệu ứng truyền thông, trong khi Dark Places không tồi với những biểu hiện của mình, lại bị tiên đoán trước là khó vượt qua cột mốc 100 khi “sánh đôi” cùng A24 - một hãng phát hành nhỏ chuyên phát hành một số phim độc lập, kinh phí thấp có chất lượng nghệ thuật khá cao nhưng đa phần không mấy gây sốt phòng vé.
Nhiều lời khen tặng dành cho thủ pháp gây tò mò, thôi thúc người đọc tìm hiểu đáp án của Gillian Flynn qua ba tiểu thuyết ly kỳ. Thôi thì một lần nữa cùng hy vọng và chờ đợi nguồn sáng sự thật mà Dark Places có thể đem lại cho khán giả hoặc những ai yêu thích và trân quý tinh thần thép của người đẹp tóc vàng Charlize Theron.

Chu Trần Minh Đức


Bình luận
Chưa có phản hồi
Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận
DANH MỤC
TIN TỨC
THỐNG KÊ

Hôm nay: 1
Tháng : 1
Năm : 1