TRAI CHỌN VỢ
…Bạn lấy vợ không phải chọn lấy dục tính, mà chọn lấy “một người bạn”, thế thì bạn cần chọn một người khôn ngoan. Một người đàn bà ngu dốt - chỉ chuyên đọc những tiểu thuyết ái tình phù phiếm, may vá nhì nhằng, bếp nước không biết một tí gì - không thể trở nên một người mẹ hiền được.
Cũng có một số người có học đấy, có giáo dục đấy, không chê trách vào đâu được, nhưng còn thiếu một vài nết hay, cao thượng. Mặc dầu các cô ấy xinh như hoa, trắng như ngà, đẹp như ngọc, nhưng họ cũng không thể tạo được đời của họ hay đời của người chồng. Bạn không thể đem cả gia đình của bạn tin cẩn vào người đó mà chỉ để cho họ săn sóc đến việc xã hội, việc từ thiện mà thôi. Những người vợ như thế không phải là vô ích, tuy cũng tốt, nhưng điều tốt này lại không có ích cho gia đình...
Nếu bạn là người làm ruộng ở nông thôn chớ lấy vợ ở tỉnh thành. Nếu bạn là người tỉnh thành thì chớ lấy vợ nhà quê. Bạn nên lấy một người vợ biết yêu nghề của bạn, biết giúp đỡ bạn trong lúc khó nhọc. Nếu không hiểu biết nhau, mỗi người sống như ở một thế giới riêng biệt lạnh lùng, chồng cặm cụi làm việc, mà vợ lại buồn rầu, lãnh đạm, không tha thiết đến nghề của chồng, thì chớ lấy nhau làm gì cho khổ nhau. Hai tư tưởng mâu thuẫn không bao giờ đi đôi được, hai tư lợi khác nhau không thể dung hòa được.
Bạn lấy vợ là tìm một người nội trợ tốt, một người biết lượng tùy hoàn cảnh và cả đến cái túi tiền của bạn. Không phải cứ lý luận phẩm bình những gia đình khác, nào hỗn độn, lục đục là người nội trợ tốt đâu. Mà người vợ của bạn phải biết làm, biết ứng dụng vào gia đình bạn một cách khôn khéo.
Nói thế không có nghĩa là bạn buộc vợ bạn ngày nào cũng chui vào bếp đâu... Nhưng lỡ người ở ốm đau, hay thình lình họ trốn đi, hoặc cửa nhà sa sút không thể nuôi người ở được, thì vợ bạn nhúng tay vào những công việc ấy một cách quán xuyến và vui vẻ, nhất là làm những món ăn được bạn vừa lòng…
GÁI CHỌN CHỒNG
… Bạn cần xét “người ấy” về điều kiện là người ấy phải có một quan niệm giá trị đời người và trách nhiệm của mình. Con người này có đủ khả năng kiếm tiền dễ dàng; hoặc tìm được một số tiền ngang sức làm việc - dầu bằng chân tay - còn hơn là ăn bám của cha mẹ. Bạn cần tìm biết quan niệm của họ về trách nhiệm gia đình, nghĩa là đối xử với vợ thế nào, như một người bạn ngang hàng để cùng chung lo xây dựng gia đình, sinh con đẻ cái, hay xem như một con ở, một thứ đồ chơi “dự bị”.
Bạn cần tìm hiểu họ xem họ biết đến cái giá trị của một người nội tướng ra thế nào? Đối với vợ, họ có quan niệm cho là kẻ tầm thường, có cũng được mà không có cũng chẳng sao, hay “giẻ rách cũng đỡ nóng tay” phải không? Đối với bạn, người chồng ấy phải cho bạn có quyền, có trí khôn, có ý tưởng để bàn luận; chớ không thể xem bạn là một người phu tạo ra để trông nom cửa nhà của họ, sinh con để nối dòng họ hay để cho họ trững giỡn giải buồn và mong nhờ sau này, rồi giam hãm bạn trong vòng gia đình để tùy lượng người chồng.
Trong sự tiêu tiền cũng vậy, bạn hãy xét xem con người ấy khi xuất tiền ra là có ý gì, như một món tiền thưởng hay một món tiền của gia đình mà vợ cũng có quyền.
Bạn cần xét về tính xấu của “người ấy” là những gì? Lẽ tự nhiên bạn đòi hỏi người ấy như hoàn toàn, nhưng bạn nên nghĩ rằng đã là người thì cũng phải có điều kém. Nếu người ấy cùng một tật, cùng một tính xấu như bạn thì bạn hãy tin chắc rằng có thể đem lại “hai lần” những tật hư thói xấu ấy truyền cho con. Nếu hai người đều mắc bệnh lao, lẽ tất nhiên đứa con cũng khó tránh khỏi. Nếu cả hai thường có tính cau có giận dỗi, buồn rầu, ghen tuông tất đứa con cũng bị ảnh hưởng thành tâm trạng ấy.
Điều này, bạn càng phải cẩn thận. Bạn nên biết phần đông những chàng chưa vợ đều là những gã chơi bời, vong mạng, không có gì đảm bảo để tin chắc chắn là họ hiền lành, chất phác. Chớ quá nghe lời mụ mối mà nguy!
Bạn phải dò xem người ấy có nghiện ngập gì không. Nhất là ngày nay đã có bao chàng trai trẻ tuổi đã từng lão luyện nằm tréo ngoải làm bạn với “nàng tiên nâu”... Lại còn vô số kẻ nghiện rượu, nghiện thuốc lá, nghiện cả khách làng chơi bán phấn buôn son... Bạn chớ có ý nghĩ quá đơn giản đến ngông cuồng là khi vào vòng chồng vợ rồi, bạn có thế khuyên răn chồng bạn bỏ hẳn những tật ấy được đâu…