Từ những cuộc gặp gỡ với các nhân vật quyền lực nổi tiếng ở Delhi cho đến những chuyến đi thực tế, hoà mình vào đời sống bình dị của người dân Ấn Độ trên mọi nẻo đường, V.N.Kakar - một nhà báo, nhà văn nổi tiếng - đã viết nên những mẩu chuyện nhỏ đầy chất suy tưởng. Những câu chuyện ấy có khả năng len vào mọi ngóc ngách của đời sống đô thị Ấn Độ, phác nên bức tranh về tâm hồn người Ấn, về nền văn hoá sông Hằng ký bí, với tất cả tinh hoa và bản sắc riêng.
"Thượng đế đã ban cho tôi khả năng kể lại sự việc bằng lời văn. Vài câu chuyện bật lên được một thông điệp nào đó. Một số khác có thể khiến bạn ngừng đọc trong chốc lát để suy ngẫm. Và cũng có vài câu chuyện chỉ đơn giản là giúp bạn chấp nhận cuộc sống theo đúng bản chất của nó, cùng với một nụ cười." (V.N.Kakar)
"Anh muốn cắt kiểu tóc nào? Anh, Pháp hay kiểu Ấn đơn giản? - Baghi Jaan hỏi tôi.
Tôi không biết kiểu nào thì trông ra sao cả nên đề nghị Baghi Jaan giải thích sự khác nhau giữa các kiểu tóc mà anh vừa nói/
- Kiểu Anh nghĩa là có rẽ ngôi, trái hay phải tuỳ anh chọn. - Anh ta sốt sắng, - Kiểu Pháp không rẽ ngôi gì cả.
- Còn kiểu Ấn thì sao?
- Như sân bóng đá vậy, - anh ta trả lời, - một mảnh đất bỏ hoang, hoàn toàn trọc lóc.
Baghi Jaan và Kale Khan là hai anh em. Họ cùng nhau mở một hiệu cắt tóc ở Peshawar có tên là "Aalishan". Vào khoảng đầu những năm bốn mươi, tiệm cắt tóc duy nhất mà tôi biết đến là một cửa hiệu ở Anarkali, Lahore có tên là "Victoria". Ở đó, họ lấy một rupi tiền công cho việc cắt tóc và gội đầu. Tôi từng có một cô bạn gái sống ở số 2 Mahabir Gali, đường Nisbet. Trước khi đến gặp người cha vĩ đại của cô ấy, tôi đã chỉnh trang lại vẻ ngoài ở "Victoria".
"Aalishan" của Baghi Jaan và Kale Khan thua xa "Victoria", mặc dù nó là hiệu cắt tóc hàng đầu ở thành phố Peshawar.
Tại sao anh không làm thế này nhỉ. - Tôi nói với Baghi Jann. - Anh cứ cắt tất cả những phần thừa ra là được, ý tôi là những chỗ nào tóc mọc dài quá ấy?
Anh ta nhặt dao cạo lên, chà qua chà lại trên miếng vải da để mài sắc và vung vẩy nó một cách đầy hăm dọa.
- Anh làm cái quái gì thế? - Tôi buộc miệng hỏi:
- Yên lặng. - Anh ta cau có nói. - Cái này chỉ dành để cạo phần tóc thừa của anh thôi. Nhưng nếu anh cứ lải nhải không ngừng như thế thì tôi không thể bảo đảm nó sẽ hạ cánh xuống chỗ nào đâu. Nếu nó đậu xuống họng anh, chỉ có Thượng đế mới giúp anh được mà thôi....." (Ký ức thời gian)
Mục lục:
Lời giới thiệu
Xe buýt trong thành phố
Tắm ở Luân Đôn
Khi đàn ông đi chợ
Cuốn báo đi lạc
Nơi thế giới chưa thay đổi
Ký ức thời gian
Những chú rể của nền dân chủ
Tiếng gọi của lương tâm
Băng qua đường ở chỗ có vạch trắng
Cuộc gặp gỡ tháng tám
Một buổi tối ở Thiên đường xanh
Cú va chạm định mệnh
Chuyện một con đường
Tình yêu của nước Mỹ
Những quy tắc của chính phủ
Một thế giới thân thiện
Hương vị của Kashmiriat
.......