Cuộc đời không hoàn toàn tươi đẹp như những cách hoa hồng. Hoa hồng dịu dàng đẹp đẽ và hương thơm ngào ngạt, nhưng thân cây hoa hồng thì đầy gai góc. Hoa là hoa. Gai là gai. Không vì hoa mà ta lao mình vào gai; và cũng không vì gai mà ta xa lánh hoa hồng. Giống như quả lắc đồng hồ, đánh qua phải, rồi qua trái, trái rồi trở lại phải... luôn là như vậy.
Trong đời sống làm người, có những điều mà ai cũng phải đương đầu, không thể tránh khỏi, đó là được và mất, danh thơm và tiếng xấu, ca tụng và khiển trách, hạnh phúc và đau khổ. Vậy trong lúc bất như ý, trong hạnh phúc, lúc thăng trầm, có một điều ta luôn có thể làm được, đó là giữ tâm bình thản như đất.
Đức Phật đã từng dạy các đệ tử của mình hãy học theo hạnh của đất. Dù người ta đổ lên đất những thứ thơm tho, tinh sạch, quý báu, hoặc rưới vào nó những chất nhơ uế, hôi hám, hoặc người ta khạc nhổ, cuốc xới, chà đạp xuống đất, thì đất hân hoan, hạnh phúc mà cũng không đau đớn, tủi nhục. Cũnh như thế, khi gặp trong đời những lạc phước hay họan nạn, bạn cũng không nên để chúng chi phối tâm bạn, ảnh hưởng theo nó.
Chung lại, muốn có hòa bình thế giới, trước hết phải lo hòa bình nội tâm ở mỗi người. Nhất là, phải giữ tâm bình ổn khi gặp cảnh khốn khó.