"Trồng một cây tía tô, tôi cũng thấy đẹp như làm một bài thơ. Tôi nói thật đấy! Tôi không thấy bài thơ hơn cây tía tô ở chỗ nào cả. Cây tía tô cũng cho tôi nhiều sung sướng như một bài thơ. Đối với tôi cây tía tô hay cây xà lách cũng có tác dụng vĩnh cửu trong không gian và trong thời gian ngang hàng với một bài thơ." Người tập thiền xưa nay vẫn biết nhìn bằng con mắt của mình và sử dụng ngôn ngữ của thế kỷ mình. Sở dĩ như vậy vì tuệ giác là một dòng sông linh động chứ không phải là một cổ vật được cất giữ trong viện bảo tàng. Bằng sự sống của chính mình, người thiền giả khơi nối được dòng tuệ giác ấy và làm cho nó tuôn chảy về những thế hệ tương lai. Công trình nối đuốc là công trình của tất cả chúng ta, cảu tất cả những ai biết đi tới để khám phá. "Trái tim mặt trời" mong ước được làm người bạn nhắc nhở và khích lệ độc giả trên bước đường thiền quán. Bạn có thể mang theo mình và mở ra xem bất cứ lúc nào. Một phút thiền quán phải là một phút thoải mái, thanh tịnh và an lạc. "Trái tim mặt trời" có thể cho bạn rất nhiều niềm vui và cảm hứng.