Khi còn là Thế tử, chúa Hiền Nguyễn Phúc Tần đã lập nên nhiều chiến công vô cùng hiển hách: phá giặc Ô Lan ở cửa Eo, phá quân Trịnh nơi sông Gianh. Nối nghiệp chúa Thượng, Hiền vương Nguyễn Phúc Tần được xem là người chăm lo chính sự, chú trọng người tài, xa rời nữ sắc. Không những vậy, người còn mở mang nhiều vùng đất mới, các kênh Trung Đan, Mai Xá được khơi đào, phát triển ngoại thương, bớt lao dịch giảm thuế khóa,... Bờ cõi vô sự, thóc lúa được mùa.
Chúa Hiền mất, công tử trưởng của chúa Hiền mất sớm, công tử Nguyễn Phúc Trăn nhận nghiệp lớn. Chúa Nguyễn Phúc Trăn là người yêu kẻ sĩ, trọng nhân tài và thương dân. Khi lên kế nghiệp, ngài giảm nhẹ hình phạt, xâu thuế; miễn một nửa thuế ruộng mới khai hoang. Nhân dân đương thời thương mến, thường gọi ngài là chúa Nghĩa (chúa Ngãi).
Những nội dung trên được truyền tải trong tập 51 của bộ Lịch sử Việt Nam bằng tranh “Chúa Hiền - Chúa Nghĩa” với phần lời