Xuân nhân từ và bao dung độ lượng nhưng vẫn chỉ là một ghi dấu khắc nghiệt của thời gian, một lập lại không đợi chờ với bao hào nhoáng cám dỗ bên ngoài của những dòng đi cố định, chăm chỉ, không hề sai chạy.
Cứ gọi mãi một tình xa trong khắc khoải đợi chờ vô vọng; rồi mùa xuân lại đến bằng những quyến rũ phỉnh phờ, lại ra đi trong hứa hẹn lửng lơ "rằng năm nữa xuân về!" Mùa xuân cho dù đã trở về nhưng tình xuân có ở lại? Nụ cười vẫn còn trên môi nhưng niềm vui thì chắc gì đã không cạn héo? Vì "Lúc biết xuân vui thì hết xuân rồi!".
Thì hãy trở về thu gọn trong cái tâm xuân hùng vĩ vô cùng của mỗi cõi lòng chúng ta. Một cõi xuân không cạn, không tàn.
Mục Lục:
Nhạc: Xuân hành ca Bài ru đêm xuân Nõn xuân đầu Giấc xuân nồng Xuân còn với ta
Thơ: Nhớ Chuyến xe cuối Điệp khúc
Nhạc: Vô cùng lòng ta Xuân sẽ đầy Mùa xuân đang hát Xuân hồng Xuân ước mơ gì đêm nay? Xuân Tây Nguyên
Thơ: Thỏ thẻ Nỗi đợi chờ
Nhạc: Đương độ xuân nồng Rồi mùa xuân, rồi cuộc tình Ru mùa Gọi mãi tình xa Thương ca mùa xuân
Thơ: Tôi đi Những khoé mắt, đuôi nhìn Duyên kiếp Chiều tạm biệt Người bạn đường Liên khúc: Xuân vẫn xuân xanh Bạt: Ai mà biết được lúc nào...