Giun Đất, một nam sinh trung học tự kỷ, khi các phép tắc và khuôn khổ đã vượt ngưỡng chịu đựng, bèn gây ra một
vụ sát hại rồi lững thững đi trốn. Nhờ pháp luật không công khai tên thật và diện mạo của tội phạm vị thành niên,
Giun Đất có thể an toàn đến khi nó muốn. Nó đánh cắp xe đạp và điện thoại của cô bé hàng xóm, giở danh bạ gọi
cho các số ưu tiên, từ đó làm quen với nhóm bạn thân của cô. Và nhóm này, gồm bốn nữ sinh trung học, bằng
những cách khác nhau đã tương trợ cho cuộc đào tẩu của Giun Đất.
Thế giới thực miêu tả hai thế giới: thế giới hiện thực nơi các nhân vật phải sống, và thế giới thực thụ nơi các nhân
vật muốn sống. Những bộ đồng phục trung học hiền lành, phẳng phiu là phông nền cho cơn nổi loạn đó, một sự
khủng hoảng mắc kẹt giữa hai thế giới.
Xuyên qua sự rắn đặc của bóng tối bao trùm, tác phẩm, xét đến cùng, còn là một cuộc giải phẫu về hậu quả. Của
hành động. Của cả không hành động.