Mặt Nạ - Treo Gương Trong Phòng Ngủ, cuốn sách đầu tay của Tinna Tình chưa hẳn là một tiểu thuyết, gọi tự truyện thì đúng hơn. Một tự bạch chân thực, ở đó, cô gái trẻ vùng vẫy, đau đớn, hoang mang… để tìm kiếm gương mặt thật của mình, những giá trị thật của tình yêu.
“Mười năm! Đủ để đánh mất sự ngây thơ, trong sáng, đủ để ghi một cái tên trong làng giải trí, đủ để không hiểu nước mắt của một người đàn ông và khóc đủ để trôi đi những mảnh vụn nát thuộc về anh cấy sâu dưới làn da em trong ngần ấy năm… Một thời gian dài, đời tôi “chuyển hộ khẩu” vào một rạp chiếu phim, mà bất đắc dĩ cứ một tuần thì chiếu toàn phim kinh dị, sang tuần kế tiếp lại toàn chiếu phim hài và sự việc cứ thế, cứ thế, cứ thế… Cho đến hôm nay…” – Tinna Tình mở đầu cuốn tự truyện như thế. Không né tránh, cô thẳng thừng xé nát cái vỏ bọc mỹ miều của giới showbiz, hé lộ con đường mà để bước lên sân khấu, cô gái trẻ ngây thơ phải trả giá như thế nào.
Mười sáu tuổi, được nhận hát ở một quán bar, giá 80.000 đồng một đêm, nhưng không chịu “đi khách”, thế là mất việc! Tưởng gặp một nghệ sĩ “nhớn” – anh Sắc Kèn, để được nâng đỡ trên con đường nghệ thuật, đâu ngờ chỉ là bị lợi dụng thân xác. Và sau đó là vô số những người đàn ông với “lời đề nghị khiếm nhã” như Sáu Mít, Cát Nghệ… Rồi bị ghen ghét, bị bỏ bùa, bị khinh miệt, bị đẩy đến ngõ cụt chỉ muốn tìm cái chết… “Tôi đã giã từ vài sự ngây thơ trong sáng trên con đường tìm đến vẻ hào nhoáng của showbiz. Thiên đường âm nhạc của tôi bị bóp chết như một con gián và tôi phải tuân thủ theo quy luật khắc nghiệt của nó để mà hy vọng có ngày chạm tới vinh quang… Thật khó khăn cho tôi! Vì trong lòng luôn mâu thuẫn. Tôi vừa muốn thành công, vừa không muốn bán đi tài sản duy nhất mình có. Danh dự – một thứ mà tôi cho là quý giá nhất. Như thế có mâu thuẫn không? Bởi vậy mới nhức đầu, và tôi không phải là thánh. Tôi cũng là một phụ nữ, nếu cám dỗ quá lớn tôi cũng sẽ lung lay và đã từng lung lay…”
Nhưng bi kịch lớn nhất với cô gái trẻ là đã đặt niềm tin và tình yêu của mình vào một người đàn ông có vợ, thay nhân tình như thay áo, nhưng vẫn đóng vai đạo đức giả với vợ và con. Thật khủng khiếp khi con người sống quá lâu với những mặt nạ của chính mình, đến mức cái mặt nạ ấy trở thành da thịt. Cái cách cô gái chiếm đoạt, bảo vệ một tình yêu không đáng có, và rồi kinh sợ, ghê tởm, vùng vẫy để thoát khỏi cái hố thẳm đen ngòm đã kéo cô xuống, như xé bỏ từng lớp da thịt rướm máu, để tự giải thoát chính mình khỏi cuộc sống địa ngục… đã làm cho chúng ta, khi gấp cuốn sách lại, hiểu và chia sẻ nhiều hơn với một “tuổi trẻ hoang mang”. Toàn là thật cả đấy. Ghê rợn vì nó quá thật. Phải chăng đó là sự mất mát mà chúng ta đang gánh chịu, khi để cho sự giả dối, vô cảm, thói ích kỷ và đồng tiền ngự trị?
(theo Sài Gòn Tiếp Thị)