Ngồi là cuốn tiểu thuyết có bút pháp độc đáo, mới mẻ không được viết theo lối tiểu thuyết truyền thống. Tiểu thuyết pha trộn giữa hiện thực với tưởng tượng. Nhân vật chính của cuốn sách đồng thời sống trong hai thế giới, một thế giới có thể tạm coi là hiện tại của anh ta (đi đến văn phòng một công sở, sống với những người đồng nghiệp và những người bạn, cuộc sống nửa vợ chồng, nửa tạm bợ của anh ta với cô gái Minh…) và một thế giới của một cái gì đó, nửa như giấc mơ, nửa như quá khứ (mối tình của anh ta và cô gái Kim). Điều kỳ lạ là trong đời sống của nhân vật giữa hai thế giới đó luôn có sự giao tiếp. Đây là một trong số tác phẩm thành công nhất của nhà văn Nguyễn Bình Phương. Cuốn sách đã từng gây xôn xao dư luận, thu hút sự quan tâm đặc biệt của bạn đọc và giới sáng tác, phê bình. Sách dành cho bạn đọc yêu thích văn chương, đặc biệt ở lứa tuổi trung niên, cao niên.
=====
Giống như nhiều tiểu thuyết khác của Nguyễn Bình Phương, Ngồi đầy sự bí ẩn. Chính sự bí ẩn tạo nên một sức hấp dẫn mê hoặc cho tiểu thuyết. Tất cả những nhân vật của tiểu thuyết đều bị chi phối bởi một sức mạnh nào đó mà hoặc là họ không thể lý giải được hoặc là khi họ khám phá ra thì cũng là một cái gì đầy vô vọng và mơ hồ. (Phạm Xuân Thạch)
Nhân vật Khẩn đã có một hành trình tượng trưng qua thân phận và hiện kiếp của mình cho đến lúc anh ta bải hoải ngồi xuống chỗ đầu đường, tự nhủ biết thế này thì cứ ngồi luồn từ trước... Sụ phủ nhận đó đối với hiện kiếp hiện tại không phải là điểm kết thúc. Đó là sự khởi đầu một hành trình khác với niềm mong muốn khá mơ hồ rằng nó sẽ không trống rỗng về ý nghĩa như toàn bộ câu chuyện đã được kể. Anh ta bác bỏ toàn bộ câu chuyện đó, bác bỏ tư cách hiện thực của cả chính mình. (Nguyễn Chí Hoan)