Tiểu thuyết mới của nhà văn Trần Diễn có tên Tình án. Đó là câu chuyện kể về một cô gái miền Tây Nam Bộ xinh đẹp, dịu hiền, đức độ nhưng luôn gặp tai ương đã phải bỏ trốn sau các lệnh truy nã. Cô chạy trốn cả ngày lẫn đêm trong hơn hai năm với hơn 16 ngàn giờ. Đây là một tiểu thuyết hình sự - tâm lí xã hội như chính tác giả định danh, nên người đọc cảm nhận được cả hai phẩm tính của cốt truyện, vừa có tính chất trinh thám - phiêu lưu, vừa có tính chất tâm lí mang nỗi ám ảnh cho người đọc... Có thể nói ngay rằng đây là một cuốn sách đọc hấp dẫn vì cốt truyện hình sự được triển khai xung quanh vụ án, trong đó nhân vật chính Lương Diệu Thúy có lệnh truy nã đặc biệt vì tội danh giết người (cả hai người đàn ông là Năm Biên và Huỳnh Ngọc chết đều có liên đới đến cô gái xinh đẹp này). Lệnh truy nã cứ phát ra, Diệu Thúy cứ chạy trốn pháp luật, nhưng vì sao cuộc truy bắt này lại khó khăn và kéo dài đến như thế trong hai năm trời? Có phải vì sự non kém về nghiệp vụ của các chiến sĩ công an? Hay vì sự ranh ma của đối tượng bị truy nã? Không! Đây là thế trận của nhà tiểu thuyết vạch ra, một thế trận lòng người mà nhân vật nhà báo Vương Huy đã vô tình liên đới và can thiệp vào vụ án. Vương Huy và Diệu Thúy dù xuất phát điểm khác nhau (tuổi tác, nghề nghiệp, địa vị xã hội, tâm tính...) nhưng họ gặp gỡ nhau, giống nhau ở mầm thiện, bản tính thiện của con người. Nếu có lúc nào đó họ sa cơ lỡ vận, nếu có lúc nào đó họ không may dính vào vòng lao lí của luật pháp là bởi bị hoàn cảnh xô đẩy. Cuộc chạy trốn của Diệu Thúy và cuộc đuổi bắt của Vương Huy chính là cơ hội ngàn vàng để mỗi người tìm lại chính mình. Diệu Thúy trong cơn bĩ cục của cuộc chạy trốn thì muốn "xa trần thế vượt qua khổ đau để đến Niết Bàn" nhưng cuối cùng cô ngộ ra được chính trần thế là nơi cô cần phải quay về để tạ lỗi, tạ ơn vì còn có những con người tốt như Vương Huy, như bà mẹ dân tộc Ba - na Biaphu đã cưu mang cô. Còn nhà báo Vương Huy trong suốt chặng đường gian truân bảo vệ chân lí, cứu Diệu Thúy khỏi nỗi oan khuất đã tìm lại được bản lĩnh đàn ông và quan trọng hơn là bản lĩnh của một con người chân chính, dám xả thân cho lẽ phải và công bằng, bác ái.
Bùi Việt Thắng - Nhà lý luận phê bình văn học