Cảm xúc âm nhạc: Kỷ niệm chưa từng ngủ yên

09:16:00 20/09/2014

Mọi cuốn tiểu thuyết buồn đều bắt đầu bằng một câu chuyện hạnh phúc. Mọi cuộc tình thương đau đều bắt đầu bằng những ngày tháng ngỡ rằng sẽ mãi chẳng bao giờ chia xa.

Người ta vẫn xây vô vàn ảo mộng đẹp đẽ cho tình yêu của mình, bởi những khoảnh khắc hạnh phúc khiến họ cảm thấy chắc chắn về tương lai.

Nhưng “hạnh phúc” là cái tên đặt cho một khoảnh khắc, không để gọi tên một cuộc đời. Vậy nên, sau hạnh phúc, biết bao người vẫn đánh mất nhau.

Chuyện tình tôi giống như cuốn tiểu thuyết buồn,

Từng hàng mang theo biết bao nhiêu dòng lệ tuôn.

Nhiều lần tôi muốn quên đi những kỷ niệm,

Mà vì sao lại không thể quên bóng hình của anh.

Thứ còn đọng lại nhiều nhất sau một cuộc tình chính là kỷ niệm. Mà đã là kỷ niệm. Dù vui hay buồn, nhưng đã mất nhau rồi, nghĩ lại chỉ thấy đau.

Giữa tôi và người có biết bao kỷ niệm đã trao. Những ước ao cùng nhau đi qua mọi đoạn đường êm đẹp hay nghiệt ngã. Những dòng tin thăm hỏi mỗi sáng hay đêm về. Nụ cười, ánh mắt, đôi môi. Đến hơi thở bình dị nhất cũng thành một kỷ niệm nhức nhối khi đã không còn nhau.

Những khoảnh khắc ấy, tôi từng nghĩ nó sẽ là tài sản đáng trân trọng nhất đời mình. Nhưng có một ngày, mọi điều từng xem là hạnh phúc, bỗng hóa thành gai nhọn đâm nát trái tim.

Cay đắng nhất là tôi chẳng cách nào quên đi những gai “nhọn ấy”.

Cứ nhớ, cứ vấn vương, biết bao hoài niệm hạnh phúc, để rồi không hiểu được vì sao từng yêu thương đến thế mà rồi lại mất nhau.

Mất nhau, là cả hai cùng đánh mất, nhưng liệu người có đau buồn như tôi?

Tự hỏi sao giờ tôi với anh phải chia hai con đường?

Tự hỏi sao lòng tôi nhớ thương còn nhiều như thế?

Tự hỏi sao giờ cơn ngủ mê cứ mong anh quay về?

Tự hỏi tình yêu của anh có còn nữa không?

Buông tay một người là một chuyện. Buông tay kỷ niệm về họ lại là một chuyện khác. Cái nào cũng khó, cái nào cũng đau. Nhưng người ta có thể làm được điều đầu tiên nếu bắt buộc như thế. Còn để lãng quên những êm đềm đã in sâu trong lòng, có lẽ còn đau gấp vạn lần việc phải nhớ nhung.

Cứ mỗi lần thảng thốt tự hỏi “Anh vẫn chưa biến mất phải không?”, lại thấy không chân thực. Tôi vẫn nghĩ về cuộc đời mình như thể đang lật từng trang của cuốn tiểu thuyết buồn. Tôi đang lật qua những trang thương đau, nước mắt ướt đẫm từng con chữ. Liệu đến trang cuối, anh còn ở đó không?

Cảm xúc âm nhạc là chuyên đề được thực hiện bởi Mạng xã hội Âm nhạc Keeng, khai thác sâu khía cạnh cảm xúc trong từng bài hát giúp bạn đọc hiểu rõ và cảm nhận ý nghĩa của từng ca từ và giai điệu.
Nội dung mới được đăng tải vào thứ 3, 5, 7 hàng tuần trên Keeng.vnTiin.vn.

Bình luận
Chưa có phản hồi
Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận
DANH MỤC
TIN TỨC
THỐNG KÊ

Hôm nay: 1
Tháng : 1
Năm : 1