Căn lán dững cách bờ sông chừng năm mươi mét, kèo cột bằng tre, mái lợp lá đao. Cây Đao chỉ mọc ở rừng già, họ cau, thân đốt, cao đến 30mét. Lõi Đao mềm xốp, gặp lúc giáp hạt lấy về ăn thay cơm, ngày thường ủ men nấu rượu. Rượu Đao uống mềm. Không say mệt như rượu sắn. Căn lán hẹp, dài như dãy quán chợ. Sông Phó Đáy trước mặt, tiện nước bếp núc, tắm giặt tôi đồ rèn. Mỗi lò, 2 người lưng trần nhịp nhàng quai búa, một người giữ thanh sắt, một người thụt bễ. tám con người gầy guộc, tay chân như không cơ bắp. Tiếng đập sắt chí chát, tiếng gió bễ lò thổi vù vù, tiếng ngọn lửa bốc phần phật. Những người thợ rèn cắm cúi làm việc, hầu như không chuyện trò gì. Có nói nghe cũng khôgn rõ. Một đầu lán chất ngổn ngang từng đống đồ sắt cũ, những thứ làm nguyên liệu rèn: Dao Ngắn, dựa dài, lưỡi mác, răng bừa cũ, thôi thì đủ. Số dao mác đã rèn xong xếp trên giá cao, ánh màu thép sắc lạnh. Có cả mấy khẩu súng kíp các nơi đưa về sữa chữa. Đây là cơ ngơi xưởng vũ khí của phân khu ủy khu Nguyễn Huệ. Đồng chí Trần Thế Môn dáng người chắc nịch, mặt chữ điền cương nghị, đang lựa đồ cũ những lưỡi dao, lưỡi mác cón chắc, nói với mấy người đang rèn:
..............