Là một cô gái tuổi 18 với khả năng viết lách cừ khôi. Mộng mơ, lém lỉnh, giàu cảm xúc, hay ngẫu hứng. Cô không còn rộng lượng lắm vì đôi khi có ý chống lại một vài kẻ không ưa cô. Cá tính lại hơi cầu toàn và sĩ diện nên không để cho mình lâm vào tình trạng "sau lưng là núi". Ngoài ra, Chỉ Uyên cũng tự nhận mình là người có khuynh hướng nữ quyền. Cô là sinh viên ngành khoa học nhưng lại cứ đeo đuổi nghiệp cầm bút, luôn có những ý nghĩ kỳ quặc xuất hiện trong đầu, từng có một giáo sư giảng văn cho rằng cô "Có tư chất đặc thù của một nhà văn". Cũng chẳng biết nó có thực không, nhưng điều này đã làm cho Uyên càng yêu mến văn học hơn. Nói chung, cây bút mới Chỉ Uyên là sự kết hợp của hai mẫu nhà văn "Tuỳ hứng" và "Siêng năng".
Rốt cuộc thì thích một người là phải như thế nào đây? Cho dù không? Cần thiết hi sinh tất cả, cũng không cách nào thay đổi những ý nghĩ trong đầu, không tài nào ngăn bản thân thôi yêu, thôi nghĩ đến cô ấy, ngay cả khi cô ấy chỉ gần trong gang tấc....
Người ngắm nhìn trời xanh kì thực là người đang ngắm nhìn hạnh phúc, vì nơi đó tồn tại thiên sứ, hạnh phúc của hai người.
Kiếp sau nhất định phải làm mèo, dùng một sinh mạng để học hỏi yêu thương người ta, dùng tám sinh mạng còn lại kia để yêu thương "Ấy" thật nhiều, mãi cho đến lúc già nua.
"Ma nữ, sát thủ tình trường trứ danh thuộc học viện Thi Tôn: Linda.
Một trong số bạn trai của Linda: Tiểu Thịnh.
Trước sảnh lớn học viện tổng hợp Thi Tôn, một anh chàng và một cô nàng đang đứng đối diện nhau.
Chàng trai với vài lọn tóc màu đỏ đồng vô cùng bắt mắt, nước da nâu, trông như thể vừa tắm sôcôla vậy. Dáng người cao khoẻ, đôi vai rộng, thân hình phía trên hình tam giác ngực cực kì nam tính, đôi chân thẳng đứng hệt như người mẫu điển trai. Cả người toát lên vẻ lịch lãm, nổi bật với đôi mắt to sáng, nếu bình thường thì rất mạnh mẽ và tinh nghịch.
Có điều, chàng trai rực nắng kia giờ đây đang đứng đó với bộ mặt căm phẫn vô cùng, ánh mắt lại càng nóng bỏng, tựa hồ như muốn thiêu rụi mọi thứ có thể. Anh nghiến răng, ném về phía cô gái đối diện cái nhìn hờn căm, không nói lời nào. Cũng không biết vì không có lời nào để nói hay tại quá căm tức.
Phần cô gái hầu như không có một chút lúng túng. Cả hai người đứng như vậy gần nửa tiếng. Cô gái không ngừng loay hoay: hết đá chân lại quay người, mắt chuyển động, huýt sáo, rồi nhìn đăm đăm xuống mũi giày.....Ấy vậy mà từ nãy đến giờ, cô không hề nhìn đến anh chàng trước mặt dù chỉ một lần. Trong lúc đó, chàng ta vẫn cứ trừng trừng nhìn thẳng vào cô ấy.
Cuối cùng, anh ta không thể bình tĩnh hơn được nữa, bắt đầu buông những lời chói tai: "Linda, cô thật đúng là người con gái máu lạnh và độc ác! Thực chất trong thâm tâm cô không đối xử với đàn ông như con người! Cô mà còn tiếp tục thế này, coi chừng bị trời phạt!"
Cô gái hứng chịu những lời thậm tệ kia vẫn không ngừng làm động tác thư giãn, ra chiều nghĩ ngợi, rồi phì cười. Sau đó cô chuyển động đôi môi ngọt ngào kia một cách gợi cảm:"Dĩ nhiên em có đối đãi với anh như một con người ấy chứ! Em đã nói từ trước rồi cơ mà, em yêu anh nhất đời này đấy, sao anh cứ không tin những lời em nói?"
Cô cười xinh thật xinh, hai mà lúm đồng tiền hiện ra trên gương mặt hồng hồng đáng yêu, trông không khác gì đứa trẻ ngây thơ chưa nếm trải sự đời. Lời lẽ cũng chân thành hết mực, cho dù giọng nói có hơi giận dỗi nhưng nếu chúng lọt vào tai những chàng trai nhẹ dạ không quen biết, ắt nghĩ rằng chúng được rót ra từ con tim thơ ngây nhất trần. Còn nếu lọt vào mắt những gã đó, bộ dạng từ lúc đầu đến giờ, hẳn mọi người đều nhận định rằng đây dứt khoát là một cô gái ngây thơ thuần khiết như các thiên sứ.
Anh kia không cách nào chịu đựng những lời nói ra bộ ngọt ngào được nữa, bật khóc và nói trong nước mắt: "Linda, tôi xin em đừng giày vò tôi nữa! Tôi yêu em nhiều lắm, đừng đối xử với tôi như vậy......."
Mục lục:
Lời tựa
Hồi mở đầu: Thiếu nữ hồn nhiên bước lên bục sân khấu
Hồi I: Cẩm phục hy, em chấm anh rồi đấy
Hồi II: Em muốn ...... hôn anh cho bằng được
Hồi III: ANh chính là chàng hoàng tử cứu em thoát khỏi tay mụ phù thuỷ
Hồi IV: Hoàng tử không yêu công chúa, lại phải lòng mụ phù thuỷ
Hồi V: Anh chính là thiên sứ theo bảo vệ em
Hồi VI: Anh mãi mãi bảo vệ em nơi thiên đường