Ngày đầy gió. Hoặc mưa dai dẳng vì ảnh hưởng của bão. Hoặc mây là đà che lấp ánh mặt trời. Đó là mùa đông ở miền Nam. Cái lạnh cũng tự biết nó quí hiếm lắm, được mong đợi lắm, nên len lỏi qua hàng cây, mái ngói, rồi giả vờ hà hơi vào cửa lớp cho đám học trò xích lại gần nhau. Có khi cái lạnh được những quán cà phê cố tình tạo ra bằng giàn máy chạy hết công suất, đủ cho khối kẻ co ro trong đêm Giáng Sinh. Rồi thì mũ đỏ, áo len, khăn choàng cổ, thức uống nóng cùng những bản nhạc đúng chất mùa đông. Thế nhưng mọi thứ vừa kể mới chỉ làm nền, những điều bước ra từ sau “cái nền” ấy mới thật là đáng nói.
Những nhân vật hay ho.
Những câu chuyện ngọt lạ.
Những chuyển động trái chiều: reo và lắng, ngỡ và vỡ, hi vọng và tan rơi, biến mất và xuất hiện…
Chỗ này rộn rịp lễ hội, chỗ kia khắc khoải đợi chờ, đôi chỗ khác hoang mang, nghi hoặc, cuối cùng bùng ấm một tình yêu thương không toan tính. Đó là toàn cảnh mà bạn có thể nhìn thấy qua 16 truyện ngắn trong tuyển tập này. Thử để mùa đông chảy theo từng trang sách, để có cảm giác run run bởi cái lạnh đất trời, và cảm giác rung rung của trái tim bạn hoà cùng câu chuyện.
Đọc, mà như thưởng thức một món uống nóng trong ngày lạnh cuối năm, nghe mùi vị lan từ đầu ngón tay vào tận tâm hồn. Chất chứa. Và nở xoè nhiều đốm sáng cuối con đường. Đó là mùa đông theo kiểu Cái ôm ấm nhất thế giới.