Cuốn sách "Hà Nội 36 Phố Phường" gắn liền với tên tuổi nhà văn tài hoa Thạch Lam đã trở nên nổi tiếng và quá đỗi thân thuộc với nhiều lớp bạn đọc người Việt. Cho đến bây giờ cũng chưa hề có con số thống kê rằng nó đã xuất bản bao nhiêu bận, số lượng tới nay đạt bao nhiêu bản, những nhà xuất bản nào đã từng in, c hỉ biết rằng, khi nói tới những áng văn đẹp viết về mảnh đất Kẻ Chợ, không kể tới Thạch Lam, Nguyễn Tuân, Vũ Bằng... hay một vài nhà văn tên tuổi khác.
Có thể bạn chưa biết nhiều vê Hà Nội, có thể bạn chưa một lần đặt chân tới Hà Nội, cũng đâu có sao, chỉ cần bạn có trong tay Hà Nội ba sáu phố phường của Thạch Lam, Thướng nhớ mười hai của Vũ Bằng... thì Hà Nội với những gì tinh túy nhất, tinh tế nhất, hào hoa thanh lịch nhất, tựa hồ đã nằm trong tay bạn. Bạn có thể thả hồn trong một biệt thự tiện nghi nào đấy, hoặc thảy trong một căn hộ ọp ẹp, trên một ghế đá cạnh mặt hồ thơ mộng nào đấy, hoặc bất kỳ một chỗ nào đó tùy bạn chọn lựa ở trên khắp miền đất Việt để mà thưởng những trang viết tưởng không có gì đẹp hơn, không có gì hay hơn, thú hơn về những nét văn hóa của chốn văn vật nàng đời Thăng Long - Kẻ Chợ đã được "cô" cả vào trong những ngòi bút tài hoa ấy. vậy thì tới Hà Nội làm gì cho nhọc xác, cho bụi bặm đường trường, cho tàu xe đầy bất trắc. Hà Nội vẫn cá thể gần bạn hơn qua từng trang sách nhỏ. Hà Nội vẫn có thể gần bạn hơn qua những trang sách nhỏ. Hà Nội bây giờ không còn trầm mặc, bình lặng hơn như cái thời của Thạch Lam, Vũ Bằng hồi tưởng qua từng nét bút nữa. Hà NỘi bây giờ đã rộn ràng hơn trong thời mở cửa, trong cái thời hội nhập bốn phươnhg tám hướng. Có thể có chút gí đó hơi xô bồ đã chen vào, đấy là tôi cứ mạo muội cảm vậy. Vẫn rất mong, vẫn hi vọng mình sai. Hà Nội hiên ngang hơn, hiện đại hơn bởi những cao ốc chọc trời, bởi những panô, biểu hiện xanh đỏ đủ màu, bởi những con phố mới thênh thang dài rộng, cho mỗi khi nước mưa lại ngập tràn. Hà Nội dường như còn ồn ào hơn bởi vô vàn tiếng còn ôtô, xe máy inh ỏi mỗi khi tắc đường, cũng phong phú gương mặt phố phường cùng những cô chiêu cậu ấm tóc với đủ màu xanh, đỏ, vàng, nâu cưỡi những chiếc xe máy đắt tiền lượn vù vù các phố. Hà Nội còn nhiều những mặt trái khác. Ấy là tôi cứ cả nghĩ vậy. Một lẽ vì Hà Nội là nơi hội tụ của dân tứ chiếng. Từ Nam chí Bắc, từ xuôi tới ngược. Thảy đều dồn về Hà Nội. Như lũ thượng nguồn đổ nơi hạ nguồn. Như trăm dòng sông xuôi về biển lớn. Có vác xin nào cho Hà Nội yêu dấu của tôi đây! Này nhé, sau những náo nhiệt, ồn áo đấy, chỉ dáng vẻ bề ngoài thôi bạn ạ! Hà Nội vẫn toát lên nét hào hoa thanh lịch, rêu phong trầm mặc tự ngàn đời của mảnh đất Kinh Kỳ xưa - Kinh đô của bao vương triều phong kiến. Hà Nội biết tự đào thải, biết tự sàng lọc cho riêng mình những gì tinh túy nhất, tao nhã nhất để làm nên hai tiếng yêu thương cho ai từng đến, từng đi và cả những ai chưa từng đến một lần đặt chân tới mảnh đất thiêng này cũng không khỏi rưng rưng xúc động cõi lòng khi nhắc đến hai tiếng: Hà Nội.