Tại sao mình lại chưa bị trong khi lũ bạn gái khác đã bị hết cả rồi? Tại sao bố mẹ lại đặt cho mình một cái tên vô cùng đần độn thế này? Tại sao khi người ta mười ba tuổi và là một cô gái, người ta lại muốn khóc suốt như thế?... Đó là những dòng tâm sự của một cô gái mười ba tuổi. Một cô gái cảm thấy mình đã sắp thành phụ nữ cùng nỗi cô đơn bởi người lớn chẳng bao giờ hiểu nổi những vấn đề mang tầm thiên thể của cô: những bất đồng với cha mẹ, những rắc rối ở trường học và sở thích dưa chuột bao tử trộn sô cô la kỳ quặc. Cô bé ấy không chỉ là Stéphanie mà còn là bao thế hệ các cô gái tuổi mới lớn khác, bởi đọc cuốn sách nàym bạn sẽ giật mình như thể có ai đó đang sao chép lại chính nhật ký của mình vậy.
Hai mươi tư năm sau khi xuất bản dưới bút danh Stéphanie, tác giả thật sự của cuốn nhật ký mới xuất đầu lộ diện. Thật bất ngờ, bởi đó là một người đàn ông đứng tuổi. Tại sao Philippe Labro lại có thể hóa thân thành Stéphanie với những buồn vui thất thường, những suy tư miên man, lộn xộn nhưng lại có cái logic của riêng lứa tuổi mới lớn? Chẳng lý do nào khác có thể giải đáp cho câu hỏi này ngoài hai chữ tài năng.