Trong bối cảnh thuộc địa đương thời, thành công của nhà cầm quyền địa phương không chỉ tùy thuộc vào khả năng chuyên nghiệp mà còn ở uy tín cá nhân. Viên trú sứ Van oudijick ngoài bổn phận làm cha trong gia đình còn là bậc phụ mẫu chi dân nơi ông quản hạt. Van Oudijick được xem như người có tâm huyết, cai trị giởi và hoạn lộ hanh thông. Một mặt ông hành xử khoan hòa như cha mẹ tới con dân nhưng mặt khác ông đòi hỏi họ phải tuân lệnh, trung thành với chính quyền. Đây từng được cho là chính sách "đạo lý" thời thượng hồi cuối thế kỷ 19: nhà nước Hà Lan tỏ ra nới tay trong việc cai quản, mở mang y tế, giáo dục cũng như nâng cao mức sống dân chúng. Cần phải nhắc lại rằng vào giữa thế kỷ 19, nhà nước thuộc địa ban hành chính sách canh tác ở Đông Ấn, theo đó xứ thuộc địa phải cung ứng một số sản phẩm nhất định hàng năm cho mẫu quốc. Chính sách, khốn cùng, dẫn đến nhiều cuộc nổi loạn.
"Là một viên chức cao cấp, Van Oudijick có trách nhiệm gìn giữ tính thuần chủng của tộc da trắng nhưng dưới mái nhà mà ông là người cha, người chồng lại chẳng có chút gì thuần khiết. Hai đứa con vợ trước hiện ở với ông. Cậu Théo trông già trước tuổi, tính lười biếng, lông bông. Cô Doddy có "cái miệng nhỏ, môi hơi dày... Người tầm thước, thân hình quá nảy nở so với tuổi, như thể đóa hồng không đợi nổi đã nở trước kỳ". Đây chính là lối khắc họa rập khuôn hình ảnh người lai trong tâm thức đại chúng người Âu: nam biếng nhác, nữ dâm loạn. Van Oudijick không chịu đề bạt con trai, lý do là anh chàng chẳng ra gì, với ông làm thế là trái công tâm; rồi con trai lại thông gian với Leonie, vợ ông, thực quá vi phạm giáo lý đạo Kitô. Cô con gái mơn mởn thì đi mê anh chàng người lai Addy, kẻ suốt ngày chạy theo gái. Vợ ông hiện thân cho dạng "đàn bà yêu mị", dính đến là rước họa vào thân, thường được đề cao trong văn chương "thoát trào", những kẻ đổi người tình như thay áo. Người đàn bà da trắng tóc vàng gốc Âu nhưng lớn lên ở Đông Ấn - thường gọi là người Creole - chẳng thiết gì trên đời ngoài khoái cảm nhục dục, gặp anh chàng Addy kém cả chục tuổi, có "cơ thể tráng kiện, đẹp như pho tượng đồng" là bà chớp ngay. Mặc dù mối quan hệ tay ba giữa Leoni, Théo và Addy chỉ giới hạn ở khía cạnh tình dục, thế nhưng bà trù sứ lại phạm đến những luật định phân biệt chủng tộc mà chồng bà, trên cương vị đại diện nhà nước, có phận sự bảo vệ. Điều đáng chú ý lá xuyên suốt cuốn truyện không có lấy một chi tiết hay đoạn nào miêu tả cảnh chăn gối yêu đương của vợ chồng Van Oudijick. Phải chăng khả năng tình dục dữ dội của bà vợ da trắng khiến ông chồng, kẻ bị cắm sừng nhiều lần, đâm ra sợ hãi, thấy mình như... bị hoạn?" (Trích).