Meg Cabot, tác giả của loạt truyện nổi tiếng Nhật Kí Công Chúa nay đã trở lại với bộ ba tác phẩm Chàng Gặp Nàng, Chàng Trai Nhà Bên và Mỗi Chàng Một Nàng.
Mỗi tác phẩm là một câu chuyện tình lãng mạn và hài hước. Trong đó, sự đan xen giữa tình bạn, tình yêu và biết bao lộn xộn nơi công sở được thể hiện qua những bức email giữa các nhân vật hứa hẹn sẽ mang đến cho độc giả không ít những điều thú vị.
-------
Trích đoạn tác phẩm Mỗi Chàng Một Nàng (Every Boy's Got One):
Holly và Mark thân mến,
Ngạc nhiên chưa!
Tớ biết không ai trong hai người thèm đoái hoài đến việc viết lại hành trình bỏ trốn để tổ chức đám cưới bí mật của mình. Thế nên tớ đã quyết định thực hiện nó giùm cả hai! Bằng cách này, khi hai người sắp kỉ niệm hai mươi năm ngày cưới trong khi đứa con lớn vừa phá hỏng chiếc Voivo, đứa con út thì mới về nhà từ trường tư thục nhàn hạ Westchester với cái đầu đầy chấy, còn con chó thì nôn lênh láng khắp thảm phòng khách và thế là, Holly, cậu sẽ tự hỏi mình rằng tại sao khi xưa lại rời bỏ căn hộ phù hợp nhất mà chúng ta đã cùng chia sẻ suốt thời gian dài tại East Village cho xem. Còn Mark, anh sẽ ước mình vẫn đang cư trú tại khu nhà dưới đường Vincents. Và lúc đó, hai người có thể mở cuốn nhật kí này ra để thốt lên rằng: "Ôi, hóa ra ĐÓ là lí do tại sao chúng ta đã kết hôn."
Vì hai người là cặp đôi đẹp nhất tớ từng biết, sinh ra để là của nhau, nên tớ nghĩ việc bỏ trốn đến Ý là một ý tưởng SÁNG SUỐT, mặc dù cậu đã bắt chước Kate Mackenzie - đại diện phòng Nhân sự.
Về việc bỏ trốn để kết hôn, ý tớ là vậy. Không phải việc đến Ý.
Nhưng cô ấy PHẢI bỏ trốn thôi. Với những người thân bên nhà chồng như vậy, cô ấy còn LỰA CHỌN nào khác?
Còn hai người làm điều này đơn giản vì sự lãng mạn thuần khiết - không phải vì hai người PHẢI làm, bởi gia đình hai bên đều đứng đắn cả.
À, tớ nghĩ chỉ có mâu thuẫn nho nhỏ về tôn giáo giữa hai bà mẹ thôi.
Bất kể có chuyện gì, họ sẽ vượt qua thôi.
Tuy nhiên, đó chính là điều làm cuộc đào tẩu của cả hai trở nên đặc biệt.
Và tớ đã lên kế hoạch ghi lại chi tiết sự đặc biệt đó, bắt đầu từ bây giờ, thậm chí trước khi chúng ta lên máy bay, thậm chí trước khi tớ gặp hai người tại cổng sân bay. Và, tiện thể thì, cậu Ở ĐÂU vậy chứ? Ý tớ là, lẽ ra chúng ta phải gặp nhau ở đây ba giờ trước khi máy bay cất cánh. Cậu biết điều đó mà, đúng không? Nó ghi rất rõ trên tấm vé đấy. Đối với chuyến bay quốc tế, vui lòng đến sớm ba tiếng trước giờ cất cánh.
Thế thì, hai người đang ở đâu hả?
Tớ nghĩ có thể gửi email cho cậu bằng cái BLACKBERRY mới cáu của tớ. Nhưng cậu, Holly, cậu liên tục nhắc nhở tớ CHỈ ĐƯỢC DÙNG NÓ CHO CÔNG VIỆC mà thôi, đó là lí do duy nhất để mấy chàng công nghệ thông tin đưa nó cho cậu. (Dù sao cũng cám ơn cái điện thoại này của tớ nhé! Tim và mấy anh chàng đó thật tốt bụng khi nghĩ về tớ, dù nói đúng ra, tớ không còn làm việc ở đó nữa).
Chúa ơi, hi vọng cậu không gặp chuyện xui rủi gì. Ý tớ là, trên đường tới đây. Người ta lúc nào cũng phóng như điên trên xa lộ.
Khoan nào - cậu không thay đổi ý định đấy chứ? Về chuyện kết hôn đấy? Cậu không thể làm vậy đâu. Chuyện đó sẽ thật tồi tệ! Rất TỒl TỆ! Tớ chỉ muốn nói, hai cậu là một cặp đôi hoàn hảo... Đó là chưa kể đến, sẽ không công bằng chút nào nếu các cậu cho tớ leo cây như thế này. Chuyến đi đầu tiên đến châu Âu của tớ, vậy mà bạn đồng hành nỡ lòng bỏ rơi tớ sao! Cậu cũng biết tớ không thể tin được mình sắp đi châu Âu mà. Sao tớ có thể chờ đợi quá lâu như vậy? Ai sẽ trở thành bà cô ba mươi khi chưa hề bước chân ra ngoài nước Mỹ ít nhất một lần trong đời đây? Không đến Paris cùng lớp tiếng Pháp khi học 11. Không "Cabo" trong kì nghỉ xuân hồi đại học. Tớ làm sao vậy chứ? Tại sao tớ lại là kẻ-chưa-bao-giờ-bay-khỏi-nước-mình vậy?
Thôi được rồi, thật tình mà nói, anh chàng đang nghe điện thoại đằng kia là sao nhỉ? Ý tớ là, anh ta thật dễ thương và tất tần tật những thứ khác. Nhưng tại sao anh ta lại hét lên như thế? Chúng tôi sắp đi Ý rồi, anh bạn ạ. Là nước Ý đó! Tuyệt vời chưa!
Thôi được rồi, bỏ qua anh chàng nghe điện thoại đi. Bỏ QUA ANH CHÀNG ĐANG NGHE ĐIỆN THOẠI. Tớ không tin được mình lại đi phí những trang đầu tiên viết về anh ta trong cuốn nhật kí của cậu. Ai thèm quan tâm đến anh ta chứ? TỚ SẮP ĐI CHÂU ÂU RỒI!
Không, CHÚNG TA sắp đi châu Âu rồi.
Tớ nghĩ như thế. Nếu hai người không nằm trong đống sắt vụn của chiếc taxi đã chở cả hai đến sân bay trên xa lộ Long Island...