Grace Paley sinh năm 1922 tại New York trong một gia đình Do Thái từ Nga sang Mỹ từ đầu thế kỷ XX. Lớn lên giữa cuộc sống sinh động đầy màu sắc của người New York nhập cư và được người cha dạy cho tiếng New Yiddish và tiếng Nga. Bắt đầu viết văn từ năm 1950 và trở thành một trong những nhà văn được người đọc ở Mỹ yêu mến. Grace Paley còn rất nổi tiếng với tư cách một nhà thơ, một nhà nữ quyền, một nhà hoạt động chống chiến tranh.
"Tôi có hai anh chồng thì cả hai đều ngấy trứng.
Tôi không thích cái lối như thế chút nào, tôi nói. Xin các vị cứ việc làm trứng theo kiểu các vị thích. Cả hai thở dài sườn sượt. Một xanh xám, một vàng vọt.
- Ở đây không có gì uống hử? - Xanh Xám hỏi.
- Chốn này chẳng có cóc khô gì đâu! - Vàng Vọt nói - Đừng có mơ, nhà này ráo nhất hạng.
Vàng Vọt gạt món trứng sang một bên, chua xót và phẫn nộ thấy mình bị coi thường.
Xanh Xám bảo: không có lấy một thứ gì để uống à? Bia chẳng hạn? Anh ta hy vọng.
Chẳng có quái gì hết. Vàng Vọt nói, anh ta đã lượn qua các phòng để thức ăn, phòng kho, tủ lạnh, cố tìm cho ra một bóng một người hầu.
Anh nói đúng đấy, tôi nói. Tôi cài khuy chiếc áo che bụi màu xanh đến tận cổ. Tôi luồn xuống gầm bàn ăn để lấy cái túi giấy màu nâu chứa đầy đồ thêu, để thêu dòng chữ: "Chúa phù hộ gia đình chúng con".
Tôi thêu dòng chữ này để cầu xin che chở các con trai tôi, những phiên bản của Xanh Xám. Mấy tháng trước, từ một nơi rất xa - từ những cánh đồng thuộc Anh ở châu Phi - Xanh Xám đã viết thư cho Vàng Vọt, rất niềm nở: "Anh biết đấy, chúng là những đứa trẻ ngoan. Tôi cũng yêu chúng lắm chứ, như cô Trung Thành, mẹ của chúng. Nếu anh muốn coi chúng là con anh, thì bạn thân mến ơi, anh cứ tự nhiên cho!".
Vàng Vọt trả lời: "Cảm ơn anh vì những bức thư dồn dập. Rồi Vàng Vọt năn nỉ bọn nhóc lúc rảnh rỗi cứ việc chơi đùa trong phòng riêng. Vàng Vọt cố tỏ ra ân cần..." (Trích).
Mục lục:
Lời nói đầu
Tạm biệt và chúc may mắn
Đàn bà, trẻ và già
Miếng thịt nướng màu hồng nhạt
Giọt to nhất
Cuộc thi
Điều thú vị trong đời
Đường kính không thay đổi
Hai truyện ngắn buồn trong một cuộc đời dài và hạnh phúc
Trò khỉ
Sự thật trôi nổi