"Cô gọi cho một ly café latte, không đánh tơi, rồi đến ngồi bên một cái bàn tròn ở góc quán. Cô mở nút áo khoác và vuốt thẳng cổ chiếc áo cổ lọ màu xanh nước biển.
Cô cho rằng đó là một lời giải thích buồn chán về đời sống tình yêu. Bởi những cuộc hẹn hò gần đây của cô chẳng có lần nào là thật. Lý do duy nhất cô chinh phục một người như bigdaddy182 vì cô cần tư liệu cho cuốn tiểu thuyết trinh thám mới, "dead.com".
Lucy đưa tách latte lên môi và thận trọng nhấp nháp từng chút một. Cô chỉ cần thêm một nạn nhân cuối cùng cho cuốn sách của mình. Ngay cả khi hardluvnman hóa ra là một anh chàng tử tế, một người không đáng chết, Lucy cũng sẽ chấm dứt các buổi hẹn hò kiểu này. Cô đã gặp đủ các loại đàn ông, những người cư xử như thể công việc của cô là phải đeo đuổi họ. Như thể cô phải thuyết phục họ mời cô đi chơi với họ lần nữa. Nếu lần hẹn cuối này không tạo được bất ngờ, cô cũng sẽ hiểu được một vài điều khác nữa. Như việc gom tất cả các lời nói dối, sự lừa gạt và tính cách nghèo nàn của tất cả bạn trai trước đây vào thành một nhân vật. Nhưng trước đây cô đã làm điều đó. Và cô sợ rằng các độc giả có thể phát hiện ra rằng các nạn nhân trong tất cả các cuốn sách của cô đang bắt đầu có sự tương đồng với những gã thất bại được tái sinh." (Trích).