18 câu chuyện, toàn là chuyện tình. Đọc hết tập sách gần 200 trang, ắt nhiều người sẽ tự hỏi: đây là truyện ngắn ư? Hay là những bài báo? Hay là một cuốn nhật ký nhỏ với những buồn vui tâm sự, những khoảnh khắc đời người của nhiều loại nhân vật ta thường thấy quanh mình?… Nhưng, dù có là thể loại văn học gì, thì chắc chắn nó vẫn là văn, và nó cứ sức hấp dẫn, cuốn hút riêng với nhiều loại độc giả khác nhau.
18 câu chuyện mà Võ Hồng Thu mang đến cho người đọc là những câu chuyện thường ngày, mỗi người đều có thể đã nghe và đã biết nó xảy ra ở đâu đó. Hoặc cũng chính mỗi người chúng ta đã từng là nhân vật chính của câu chuyện. Không ai có thể khẳng định rằng mình hoàn toàn đứng ngoài nó, mình chưa một lần gặp phải những ình huống này trong cuộc đời. Đó là chuyện tình của một ca sĩ tài sắc yêu một họa sĩ tự do, của một cô gái ma mãnh cá tính tự “giăng dây buộc mình” khi có ý định test thử tình cảm của đối phương “cuộc tình tay tư”, một cô gái cá tính sắc sảo tự nhận mình là “gái hư”, hay là những câu chuyện tình mà trong giới báo chí, nghệ sĩ đều biết với nhiều hệ luỵ… đã được Võ Hồng Thu nhào nặn, hư cấu cho thêm phần hấp dẫn và đặc biệt làm cho câu chuyện mang tính tư tưởng là một sự sáng tạo của một cây bút lần đầu tiên xuất hiện trên văn đàn. Tác giả dường như chỉ mượn câu chuyện đó như là một gợi ý để thể hiện nội dung tư tưởng của tác phẩm.
Võ Hồng Thu đã tưởng tượng, sáng tạo thêm để lái câu chuyện có thực kia đi một nẻo rẽ đầy bất ngờ. Những nhân vật như “gái hư”, nàng Quỳnh Viên, Quỳ Mai, hay Lệ Ninh… mà tác giả đã mượn nguyên mẫu “một ai đó” ngoài đời để đưa vào tác phẩm đã được “hoá trang” và bồi đắp thêm hình hài để trở thành những nhân vật văn chương có tính nhân văn hơn, để lại những nhớ thương, cảm thông trong lòng người đọc. Vì biết đâu đó, những con người ngoài đời thì gian truân và đau khổ hơn nhiều. Nhưng không chỉ dừng lại ở đó, Võ Hồng Thu còn phát triển câu chuyện, đẩy kịch tính lên cao trào để bộc lộ quan điểm, tư tưởng của mình rồi sau đó tạo cho câu chuyện một vĩ thanh - một thứ dư âm rất Võ Hồng Thu: xa xôi, xa xót và xôn xao! Vì thế người đọc như giữ được hơi thở của cảm xúc, của thông điệp mà tác giả gửi gắm.
Bạn hãy đọc cuốn sách này trong một tâm trạng thật thoải mái, nhấp ngụm café ngọt đắng hoặc ấm trà ngon, và thưởng thức nó cùng từng câu chuyện, để rồi khi tách café cùng ấm trà đã cạn, dư âm của những câu chuyện tình còn đọng mãi trong lòng bạn. Sự lựa chọn thực đơn tình yêu của mỗi người liệu có bắt nguồn từ sự giả định của tác giả, là một điều còn bỏ ngỏ…