21 truyện ngắn trong tập truyện này liên kết với nhau bằng không gian hoàn toàn giả định và thế giới nhân vật nửa thực nửa hư của mình.
Có cảm giác "thành phố của những linh hồn lạc" toàn bọn "người xám" đi lang thang, mỗi nhân vật đều có "ký ức bị biên tập", mỗi kẻ đi trên đường đều có thể là "kẻ đánh cắp ký ức", ký ức nào cũng có thể được "phản chiếu", ký ức nào cũng có thể được "phục hồi và làm mới", người nọ đều có thể "lẫn mặt" với người kia (trong ngoặc kép là tên các truyện ngắn).
Thành phố của những linh hồn lạc (NXB Văn Học và LimBooks) chính xác là một phiên bản của một Murakami thời thượng: Huyễn tưởng pha lãng mạn, rời rạc buồn bã đầy chủ ý, mệt mỏi hoang mang đầy cố tình và kiềm chế. Và rất Hoàng Anh Tú - anh Chánh Văn lừng lẫy của các cô các cậu tuổi Hoa học trò: không gian nhỏ hơn, nỗi buồn cụ thể hơn, nhân vật trẻ hơn, bi kịch "nhẹ đô" hơn, không kém quan trọng là ở đâu cũng phảng phất nụ cười giễu nhại rất hóm của một người đang ngắm mình trong gương: Tôi giống Murakami đấy thì sao nào? Tôi trẻ hơn và đường tôi đi còn dài hơn nhiều!