Cũng như nhiều người Việt Nam ta ở mọi lứa tuổi, tôi rất xúc động khi đọc nhật ký của hai liệt sỹ trẻ Đặng Thùy Trâm vạ Nguyễn Văn Thạc. Hai con người, hai cuộc sống, hai tấm lòng biết bao đẹp đẽ, giản dị và cao cả, tràn đầy chất anh hùng và chất lãng mạn, có sức truyền cảm sâu xa đến phần trong sáng của mỗi con người, như lời tâm sự, lời nhắn nhủ và cả lời thức tỉnh. Khi đạt tới sự chân thành dâng hiến hết mình cho nghĩa lớn như Thùy Trâm và Thạc, thì con người ở một thời mà đến được với mọi thời...
...Cùng với niềm xúc động, tôi có niềm tự hào rất lớn. Thời chiến tranh, Thùy Trâm và Thạc là hai tấm gương trong muôn triệu tấm gương của thế hệ trẻ và của dân tộc Việt Nam ta. Ngày nay, Thùy Trâm và Thạc có muôn triệu người Việt Nam, đặc biệt là trong lớp trẻ, yêu mến và kính phục, vì sự gặp nhau về hoài bão, sự gần nhau về tấm lòng, có cùng một ngọn lửa đang cháy sáng hoặc ít nhất thì cũng đang âm ỉ trong mỗi con người Việt Nam ta. Một lần nữa, những người lớn tuổi chúng tôi bày tỏ niềm tin và kỳ vọng vào lớp trẻ của dân tộc.
...Tấm gương của Thùy Trâm và Thạc làm cho khát vọng đổi mới và phát triển đất nước càng thấm sâu trong mọi người Việt Nam ở trong nước cũng như ở nước ngoài, tạo khí thế mới trong lao động, học tập và rèn luyện vì sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Tôi muốn được nói với hương hồn Thùy Trâm và Thạc: Các em hãy yên lòng, hành trình của các em đang được tiếp nối ngày càng xứng đáng, lý tưởng của các em nhất định sẽ được thực hiện thành công.
Thủ tướng Phan Văn Khải