Nối tiếp thành công của tập tản văn Ngày trôi về phía cũ, vừa qua Anh Khang tiếp tục cho ra mắt tập truyện ngắn Đường hai ngả, người thương thành lạ. Tập truyện được độc giả đón nhận nhiệt tình và lập kỷ lục sách bán chạy nhất khi chưa phát hành.
Anh Khang viết Ngày trôi về phía cũ với ý nghĩ đơn giản chỉ góp nhặt những cảm xúc của mình “sau một-vài-lần yêu” để lưu giữ lại những ngày xưa cũ của một thời tuổi trẻ. Đó là những ghi chép về người cũ - chuyện xưa để tác giả nhìn lại một thời tuổi trẻ đã qua của mình, để chìm đắm với những yêu thương và nỗi đau quá khứ. Ngày trôi về phía cũ là những nỗi buồn, những yêu thương vụng dại được tác giả viết lên bằng ngôn từ trong sáng đôi khi hài hước, thủ thỉ tâm tình, chạm vào trái tim, tâm hồn người đọc, miên man trôi theo những dòng chữ về phía cũ để nhớ lại ngày xưa. Chuyện tình yêu không triết lý, ủy mị, không sướt mướt những sầu bi mà trẻ trung, hiện đại và rất đỗi nhẹ nhàng. Với những ai đã từng qua những ngày tuổi trẻ, đã mang trong tim những yêu thương và nếm trải chút thất tình đau thương thì ngày Ngày trôi về phía cũ sẽ là cánh cửa thời gian nhiệm màu. Cánh cửa ấy để bạn ghé mắt vào chút thôi rồi bắt gặp ai đó hình như là mình, những nước mắt nụ cười, những nỗi nhớ niềm quên của ký ức. Để nhận ra rằng mình cũng đã từng có những cảm xúc như thế, chỉ là chưa biết gọi tên. Nhắm mắt lại và bao nhiêu ngày xưa cũ bình lặng trôi về phía mình để nhớ, để nhắc nhở mình đã có một thời biết yêu và sống trọn vẹn, để khép lại những trang quá khứ, viết tiếp những hiện tại với cảm xúc mới mẻ, tròn đầy hơn...
Ngày xưa tưởng rằng đã khép lại nhưng Đường hai ngả, người thương thành lạ lại làm ta day dứt khôn nguôi với những câu chuyện tình lãng mạn, tha thiết và đẫm nỗi buồn giữa những thành phố xa lạ từ Cairo, Yangon, Bali đến Thượng Hải, Chiang Mai, Singapore... Với ý nghĩ “đường một chiều như những tình yêu đã cũ. Khi bước qua rồi không còn cách nào quay trở lại...”, tác giả cho nhân vật của mình, những chàng trai cô gái trẻ tuổi, hiện đại đi qua nhiều con đường ở những thành phố xinh đẹp, cổ kính, hiện đại và có cả đau thương. Và dường như thấp thoáng trong những chuyện tình xen lẫn ngọt ngào và nỗi đau, nắm tay và rũ bỏ, những lưng chừng yêu thương, những day dứt giằng xé khôn nguôi là những ngày xưa, những khắc khoải yêu thương của chính tác giả về “một người thương đau nhất” dù ngày xưa ấy đã trôi về phía cũ. Giọng văn vẫn trong trẻo, ngọt ngào, vẫn đầy cảm xúc, vẫn tâm tình thủ thỉ nhẹ nhàng len lỏi vào tâm hồn người đọc. Những chuyện tình yêu xưa cũ lại khiến bạn bắt gặp đâu đó một chút tình mình, những tâm trạng, những nỗi đau, niềm vui mà mỗi người trong đời ít nhất đã trải qua...
Với Ngày trôi về phía cũ, Anh Khang viết về chuyện tình mình để thay lời muốn nói của bao nhiêu trái tim đã yêu và đang yêu, để giúp nguôi ngoai những niềm đau ngày xưa. Nhưng với Đường hai ngả, người thương thành lạ, tác giả lại kể chuyện tình yêu ở khắp thế gian để nói hộ lòng mình, để dành tặng cho một người xưa cũ thương đau nhất, Anh Khang của những ngày xưa tưởng đã trôi về phía cũ nhưng rồi những ngày xưa vẫn còn hiện diện đâu đây, vẫn chẳng thể quên dù con đường đã chia hai hướng và người thân quen đã trở nên xa lạ với hai tiếng “người dưng”.