Cái Đầu Siêu Định Vị kéo chúng ta vào một thế giới không thiếu tiền của và cơ hội tìm kiếm tiền của. Một thế giới hiện đại với đầy ắp các "bộ nhận diện" đời mới: máy ghi âm, máy ghi hình, gương hai chiều, màn hình phẳng, xe tay ga, xe hơi xịn... Và các nhãn hiệu thời thượng: iPhone, iPad, Piaggio, Audi... Tất cả xảy ra nhanh chóng với tốc độ của tin nhắn và những cú gọi di động: từ thương lượng tình cảm, mua bán trách nhiệm, đến đổi chác nghĩa tình... Mọi cái được nhốt trong một thứ không gian nút kín, vài mét vuông của các loại phòng: phòng ăn, phòng khách, phòng ngủ, phòng học, phòng làm việc, phòng bệnh viện, phòng khách sạn, thậm chí, chỉ trong cái hộp của một chiếc "xế hộp". Và lèn chặt trong đó, là những đấu trí, toan tính, lừa bịp, dối trá, xung đột... qua dòng chảy ngôn từ của đối và đáp, của trốn và tìm, của được và mất, của hơn và thua!
Các nhân vật ở đây đều không có tên riêng! Nói chính xác, có hai nhân vật trong một vở kịch: bà Ngọc, mẹ của một hoa hậu có tên riêng và tay "đòn xóc" Trân Lý. Nhưng, bà mẹ hoa hậu nào cũng giống hệt nhau, và cái tên được ghép từ hai trong số 16 cái họ phổ biến nhất, thì những cái tên ấy đâu còn là riêng nữa! Các nhân vật này không tên, hay chính chúng ta, đều có thể là nhân vật góp mặt trong tấn trò đời này?
Nhân vật chính ở đây chỉ xưng tôi. Có đến 18 cái tôi đàn ông nhưng chỉ một vài cái tôi đàn bà. Thường không rõ nghề nghiệp. Giỏi lắm chỉ hiện ra là một tổng giám đốc, hay một quan chức trong một ngành nào đó không rõ nghề... Các nhân vật khác đều gắn với tôi: vợ tôi, chồng tôi, con tôi, anh tôi, sếp tôi, bồ nhí của tôi, đồng nghiệp của tôi, đối thủ của tôi... Vài trường hợp cụ thể, anh tài xế, cô nhà báo, cô bán hàng hay cô cháu dâu "ba trong một": người Việt, mặt Hoa, nhân khẩu Mỹ... Nhưng hết thảy đều không rõ nhân dạngl Vậy đâu là tôi và đâu là chúng ta trong tấn trò đời này?
Thật ra, có một nhân vật quan trọng bậc nhất, xuất hiện hầu khắp trong mọi chuyện, trực tiếp hay gián tiếp. Nó nghe hết, thấy hết, biết hết. Nó là người mà cũng là ma, nó tham gia vào vô vàn sự. Nó chính là cái giường!
Có cái giường cũ, chốn cũ nên chán vợ để rồi rốt cuộc phải van xin vọ đừng chán. Có cái giường mới, chỗ mới trong trò chơi đổi vợ đổi chổng từ sách từ phim bước ra đời thực. Có cái giường chứng kiến những cú sút trên màn hình và những cú sút của người trong cuộc. Lại có cái giường có gắn camera để vợ ghi hình chồng trong một âm mưu thử thách lòng chung thủy. Lại có tin nhắn của chiến hữu nhắc nhớ ngay khi có nằm trên giường vẫn đừng thôi cảnh giác: địch có thể thấy ta! Kịch tích khi cái giường nơi bệnh viện phụ sản tham gia vào một vụ "truy nhận cha cho con" bằng sức ép của con với cha và mớ tài sản trao tay! Có khi cái giường không có mặt mà biến thành nỗi ám ảnh, khiến vợ phải truy tìm chồng mọi lúc mọi nơi. Có khi cái giường hôm trước hiện ra thành cái bầu hôm nay cho hai bà mẹ mặc cả cùng nhau trong một cuộc chạm trán!
Xem ra, đủ mọi hỉ nộ ái ố của trò đời cùng xoay quanh cái giường, liên quan đến cái giường, từ đó mà ra, từ đâu cũng về đó, đảo điên, xoay cuồng trong một cơn lốc không ngừng khiến ai ai cũng phải biến hình, từ cái mông cái ngực bên ngoài, cho đến cái bụng, cái dạ bên trong!
Xin mời, hãy thưởng thức Cái Đầu Siêu Định Vị để cùng cười, đúng ra, là để cùng khóc với trò đời cùng Bích Ngân.