“Chỉ là yêu thôi mà, có gì quan trọng đâu”
Đó không phải cách nói của một người ngông cuồng, hời hợt hay sống gấp, bởi nếu như vậy, đã chẳng có sự thừa nhận chữ yêu. Đó chỉ là cách nói của một người rơi vào bế tắc quẩn quanh của tình yêu, tự nói những lời làm cho mình đau, để có thể buông tay mà từ bỏ khi không đủ sức và can đảm. Bởi đau, tức sẽ buông.
Chỉ là yêu thôi mà, nên sẽ chỉ có tình yêu đơn thuần và trong sáng. Sẽ không có sex, không có bất cứ toan tính, động cơ vụ lợi nào. Chỉ có tình yêu và những người có trái tim biết yêu, đã yêu, đang yêu.
Chỉ là yêu thôi, là tình yêu giống như tình yêu đến từ trái tim của bất kì ai sẽ phải yêu và nếm vị ngọt đắng của nó một lần trong đời. Nếu như một lần đã biết yêu, hẳn sẽ thấy mình trong đó hoặc đồng cảm với tình yêu trong đó.
Chỉ là yêu thôi, nên sẽ chỉ có bao dung chấp nhận những khuyết điểm, những nỗi đau và cả chấp nhận sự cô độc để người mình yêu được hạnh phúc.
Chỉ là yêu thôi, nên có thể dại khờ, mù quáng, sẽ chẳng có một phút giây nào để nhìn ngang hay nhìn lại mà hối tiếc.
Chỉ là yêu thôi, nên đừng tìm kiếm ở nó một khái niệm nào để phán xét. Tình yêu có thể bị trao đi nhầm chỗ nhưng không bao giờ có lỗi.
Chỉ là yêu thôi, chẳng có gì khác ngoài những thứ liên quan đến nó: hạnh phúc, khổ đau, nụ cười, nước mắt, hợp, tan…
Chỉ là yêu thôi mà, hãy yêu một lần như ta có thể yêu.
Tập truyện ngắn này là những truyện ngắn đầu tay của tác giả, bắt đầu sáng tác từ tháng 2 đến tháng 8 năm 2011, là những xúc cảm trong trải nghiệm của một lần biết yêu. Chỉ là cách yêu thương vụng về đầy trắc trở của cuộc đời. Tôi tin vào sự thiện mỹ của tình yêu đơn thuần nên không muốn đắp mặt nạ cho nó trở nên khác lạ. Tôi muốn nó mang đúng ý nghĩa đơn giản của tình yêu trong sáng mà không bao giờ sợ bị chê là nhạt. Vì tôi vẫn luôn dám ngẩng cao đầu mà nói rằng, tôi đã từng yêu và viết về tình yêu như thế đấy.
(theo e-thuvien)