Nếu ví nôm na các bài viết ngắn trong Cuộc đời vui quá, không buồn được là những bức ảnh chộp lại nhiều khoảnh khắc đó đây trên bước đường đời rong ruổi của Trần Nhã Thụy, độc giả có thể hình dung nhiếp ảnh gia này không ngần ngại bày ra những góc đẹp tinh tế lẫn những góc bụi bặm, buồn bã và xù xì của cuộc sống.
Dương Thanh Vân (VnExpress.net)
Cuốn sách mà mình định sẽ viết những điều thật hay kể từ khi lần đầu tiên thấy nó trên giá của Book Cafe. Mình cũng không biết mình sẽ có can đảm mua nó về và đọc bởi vì mình không tự tin khi một ai đó bảo "Cuộc đời vui quá!". Cái tựa đề như chọc ngoáy mình! Nhưng rồi khi đọc và cười vui như một đứa trẻ nít, mình hiểu sao cuộc đời lại không buồn được. Chỉ cần vui với cái mộc mạc quanh mình thôi, thế là được rồi. Hay là niềm xót thương cho những người gánh hàng rong mỗi bận những con sông lấp lại trở mình nghiêng ngả làm ướt những chiếc chiếu khi họ say giấc. Hay là Làng Mai nơi có người xem đấy là chốn thần tiên để trú ngụ, là một cái tên tự đặt và là cả một giấc mơ... Ngay giữa lòng Sài Gòn, vẫn có thể tìm kiếm cho mình rất nhiều những cái cười hồn nhiên, tại sao lại không thể?!
Thảo Reab (SachHay.Com)
Xin trân trọng giới thiệu!