Dưới Nắng Trời Châu Âu là tập hợp những bài tản văn du lịch thú vị đầy cảm xúc của một cô gái đặc biệt.
Đó là vẻ đẹp Copenhage - thiên đường của những giấc mơ, là những khoảnh khắc yên bình nơi thành phố Berlin, là Sevilla những ngày rực nắng, là vẻ đẹp của Thụy Điển qua sự hoành tráng của Malmö, hay đơn giản chỉ là một ngày nắng đẹp ở London, những khu vườn nhỏ xinh giữa lòng kinh thành Paristráng lệ… Tất cả hiện lên qua góc nhìn nồng nàn, mê đắm của một người Việt trẻ biết xui những con chữ cất lời với những vẻ đẹp riêng và tươi mới, khác với những bài viết đơn điệu mang tính cung cấp thông tin hướng dẫn du lịch về những thành phố này mà tôi đã đọc được trên Internet. Hoàng Yến Anh biết cách đặt tình yêu của mình vào trong từng câu chữ, để rồi những xúc cảm nồng nàn ấy như nắng sớm mai, cứ dần lan tỏa và ấm lên trong lòng người đọc… Hoàng Yến Anh vô hình trở thành cô gái có phép thuật khi biết rút ngắn khoảng cách và đưa những thành phố ẩn chứa nhiều vẻ đẹp kỳ thú từ phía trời Âu về đặt trong lòng bạn bè Việt Nam.
Không chỉ dừng lại ở việc khám phá vẻ đẹp về đất nước - con người ở mỗi thành phố mình đã đi qua, mỗi bài viết của Hoàng Yến Anh còn là những thông điệp quý giá với những trải nghiệm, trăn trở suy tư về cuộc sống, tình đời, tình người trước, trong và sau mỗi chuyến đi, để rồi từ đó thấy mình lớn khôn thêm trước cuộc đời.
Dưới Nắng Trời Châu Âu của Hoàng Yến Anh không phải là tập sách đầu tiên viết về châu Âu qua góc nhìn của người Việt trẻ. Bởi trước đó, Dương Thụy (Pháp) và Giáng Uyên (Anh) đã cho ra mắt hai tập sách mang tên Venice và những cuộc tình Gondola và Ngón tay mình còn thơm mùi oải hương, song có lẽ đây sẽ là tập sách đầu tiên mang đến cho bạn đọc cái nhìn toàn cảnh, nhiều chiều về châu Âu với những bài viết thú vị đầy cá tính và cảm xúc về 15 đất nước và gần 30 thành phố của châu Âu mà tác giả từng đi qua.
Đồng hành cùng Dưới Nắng Trời Châu Âu để biết tuổi trẻ không phải chỉ là mùa của những yêu thương, mà còn là mùa của những hành trình, khám phá nên có, cần có trong đời, để tầm nhìn và lý tưởng trước cuộc đời được cất cánh bay cao, bay xa hơn, vững vàng hòa vào biển lớn mà không ngại gió giông vùi lấp…
Về tác giả:
Hoàng Yến Anh là cái tên đã rất gần gũi với nhiều bạn đọc văn trẻ Việt Nam. Nhà văn trẻ này tên thật là Lê Nguyễn Hiền Anh, đến từ miền Trung gió cát, hiện đang học tập và làm việc tại CHLB Đức. Là nhà kinh tế nhưng lại viết văn, viết thơ, đăng tải trên blog được nhiều bạn đọc hửng ứng. Nhiều bài viết của Yến Anh được đăng trên báo, tạp chí: Tuổi trẻ, Nhịp cầu đầu tư, Phụ nữ Việt Nam, Áo trắng, cô đã thành lập một tạp chí riêng với tên là Hương Việt, nhằm nối vòng tay những người Việt xa xứ.
Trích đoạn sách hay:
Copenhagen hấp dẫn du khách với các kiến trúc cổ xưa, các lâu đài, các nhà thờ và những con kênh chảy qua thành phố. Chúng tôi đi dạo trong ánh nắng chiều vàng óng hắt lên những ngôi nhà cao tầng và soi bóng dưới mặt nước. Chiều Copenhagen thật bình yên trong tiết trời se lạnh do ảnh hưởng của gió biển. Chúng tôi băng qua những cây cầu và đi dạo trên những con đường lát đá mỏng với những ngôi nhà chung cư treo hoa lơ lửng trên ban công. Do địa hình khá bằng phẳng nên xe đạp rất phổ biến ở Copenhagen. Lần đầu tiên bước ra đường phố Copenhagen, tôi đã ngỡ đây là một Amsterdam thứ hai của châu Âu. Đi thêm một đoạn nữa, chúng tôi dừng chân trên một cây cầu màu trắng, Việt Anh bảo tôi: “Quay lại phía sau mà xem em kìa, nắng vàng phủ đầy trên những ô cửa kính phía trên cao”. Tôi quay lại, ngước lên nhìn và ngỡ ngàng. Chao ôi, nắng chiều ở bán đảo Scandinavia đẹp biết bao nhiêu…
Từ đây, chúng tôi đi thẳng tới bờ biển, mặt nước xanh được nhuộm những tia nắng vàng lóng lánh. Tôi để cho gió hất tung mái tóc mình và hít hà mùi hương của biển…. Chợt nhớ lại lời bài hát của Trịnh năm xưa “Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về... ” và tôi tự hỏi không biết ngày mai tôi đi, biển nơi này có còn nhớ dấu chân tôi? Tôi bảo với Việt Anh rằng em có thể ngồi đây cả giờ đồng hồ để phơi nắng và ngắm mặt biển mà không thấy chán. Chưa bao giờ tôi thấy Copenhagen đẹp như trong khoảnh khắc ấy...
Trước cổng vườn là một cái hồ với rất nhiều sen, xung quanh là những bụi hoa hồng đỏ thắm, xen kẽ là những màu hoa cúc vàng óng ả. Tôi bắt đầu thấy mình đang say, say trước vẻ đẹp quyến rũ của thiên nhiên nơi này. Một cụ bà lớn tuổi người Đức thấy tôi đăm chiêu ngắm nhìn những bông sen thì nhẹ nhàng hỏi: “Cháu có cảm thấy một chút quê hương trong khu vườn này không?’’ Tôi mỉm cười. Bà xoa nhẹ vai tôi rồi chỉ cho chúng tôi đi về hướng nhà kính, trong đó cũng có những hồ sen bé nhỏ rất đẹp với đủ loại cây xương rồng và một bụi cây rậm. Khi bước vào đó, tôi ngỡ mình đang lạc vào một khu rừng cổ tích nào đó. Tôi ngắm hết hoa này đến hoa khác, cho đến khi trời đã xế trưa và nắng cũng bắt đầu gắt hơn. Trong khi Jean Paul ngồi trên ghế đá tránh nắng và nói chuyện điện thoại, tôi tiện thể mượn luôn cái máy ảnh to đùng của anh, đeo vào vai rồi bắt đầu đi chụp những bông hoa bé nhỏ li ti. Tôi chụp cho đến khi máy ảnh của anh đầy phim mới đem trả, mồ hôi nhễ nhại nhưng tôi thật sự thấy yên bình và hạnh phúc. Trong vườn, những thảm cỏ xanh được người ta cắt tỉa công phu, những luống hoa được trồng theo mùa rực rỡ, một con suối nhỏ chạy qua cùng với hai ba cây cầu vắt ngang – một khung cảnh thật êm đềm và thơ mộng…
Mỗi mùa ở châu Âu đều mang vẻ đẹp riêng, nhưng tôi lại “thiên vị’’ cho mùa thu hơn cả. Không hẳn bởi mùa thu để lại trong tôi quá nhiều kỉ niệm, mà bởi tôi luôn thấy lòng mình ngập tràn cảm xúc mỗi độ thu sang. Không tươi rói như mùa xuân, không ảm đạm như mùa đông, mùa thu là bức tranh của các mùa ghép lại. Tôi thích những buổi chiều đi dạo, nhặt những chiếc lá vàng, nâng niu chúng trên tay ngắm nhìn thật lâu rồi lại thả chúng bay đi… Tôi thích những ngày nằm dài trên thảm cỏ xanh, ngước lên bầu trời nhìn những chiếc lá vàng bay theo chiều gió thổi, đôi môi khẽ mỉm cười - một cảm giác bâng khuâng, sâu lắng…
"chân’’ tôi sẽ trở về, về với những mộc mạc chân thành, về với mùi hương xưa cũ, về với những tình cảm chân thật và về với căn phòng xưa đã ấp ủ bao ước mơ của tôi trước khi vào đời… Bởi Việt Nam vẫn luôn là quê hương, là cội nguồn, là tất cả trong cuộc đời tôi. Nhưng bây giờ tôi còn trẻ, còn quá nhiều những đam mê và tôi muốn đi, đi cho thỏa những ước mơ thời con gái của mình…
10 năm đã trôi qua kể từ ngày có một cô gái lặng lẽ giấu những giọt nước mắt của mình ở sân bay Nội Bài trước khi rời Việt Nam để bắt đầu một cuộc hành trình mới. Nhưng những cảm xúc về châu Âu của tôi cho đến tận bây giờ vẫn còn vẹn nguyên, tôi biết mình đã và đang có những ngày tuổi trẻ sôi nổi. Tôi không biết mình có sống quãng đời còn lại ở xứ sở này không nhưng tôi biết, kỉ niệm về những năm tháng sống, học tập và làm việc nơi đây sẽ còn theo mãi dấu chân tôi. Châu Âu trong tôi sẽ mãi là những hồi ức đẹp nhất và chưa bao giờ tôi muốn đánh mất nó, dù chỉ là một lần trong đời…