Mùa hè năm đó nắng vàng ươm, trời trong xanh và hoa nở khắp nơi thật rực rỡ. Nhân chuyến tu nghiệp ngắn hạn ở Paris, Lê về miền Nam, đến sống cùng gia đình Julien một tuần lễ. Từ nhà ga thành phố Saint Étienne đông đúc, Julien lái xe đưa Lê về nhà. Ngôi làng Saint Joseph nằm trên lưng chừng một ngọn núi, xe phải chạy qua những khúc quanh thật gắt làm Lê say xe rên lên đau khổ. Đến trước căn nhà bằng đá, cửa sổ chạm trổ cầu kỳ, những giỏ hoa lộng lẫy treo lơ lửng, Julien dừng lại. Anh xuống xe dìu Lê mặt tái mét đứng không còn vững vào nhà. Cô ngã vào trong vòng tay mẹ Julien đưa ra rồi cho phép mình ngất đi trong tiếng la thất thanh của mọi người.
Lê biết Julien khi anh hãy còn thanh niên mơ mộng tìm đến Việt Nam chỉ vì thất tình. Julien kể anh thầm yêu một cô gái gốc Việt tên "Làn Nước Mùa Thu" mà Lê đoán là Thu Thủy. Sau khi nhận được tin cô đính hôn, Julien một mình lên đường đến Việt Nam với con tim tan nát. Năm đó anh mới hai mươi ba tuổi còn Lê là sinh viên năm nhất trường Dược. Trong một lần đi nhà sách Lê bắt gặp một anh chàng gầy nhom, mặc áo thun sẫm màu giản dị đang lật những trang sách tiếng Pháp đọc say sưa.
Xin trân trọng giới thiệu!