Truyện ngắn Ploy luôn mang một màu sắc rất riêng. Đầy huyễn hoặc và mê đắm...
Và... Trái Đất Tròn Không Gì Là Không Thể là tuyển tập truyện ngắn đậm chất Ploy. Nội dung hấp dẫn. Cách dụng ngôn ngữ tài tình và độc đáo. Những phép miêu tả lạ lùng, thú vị... dẫn dắt, lôi kéo người đọc vào một thế giới rất Ploy.
Đó là nơi có thành cổ xỉn màu nhưng vẫn hiên ngang đứng ghẹo thời gian.Đó là lúc mùa đông đã nhảy ùm bằng cả hai chân xuống Hà Nội.
Đó là khoảnh khắc nhồn nhột bờ mi vì một giọt nước mắt tìm cách lẻn ra.Đó là thời điểm em xăm lời hứa với anh lên tiềm thức.
Truyện Ploy không ngắn nhưng đảm bảo những người thiếu kiên nhẫn vẫn có thể say sưa đọc đến những trang cuối cùng. Thấp thoáng trong mỗi câu chuyện của cô là yếu tố kì bí hoang đường về những phép thần thông và một thế giới siêu nhiên tồn tại song song thế giới thực. Những chi tiết đan xen, xâu chuỗi, liền mạch nên dù kể về một thế giới khác nhưng vẫn tạo được cảm giác hợp lý và hấp dẫn. Một số câu chuyện phảng phất hơi hướng đam mỹ rất Việt Nam. Một số khác lại là sự lùi chiều không gian, xoay dòng thời gian tài tình, đưa người đọc đến những thời điểm rất khác nhau của quá khứ.... một người cố chấp yêu... một kẻ rón rén yêu... kí ức hôn xa xăm về đôi môi ngon vị anh đàoTrái Đất tròn nên những người yêu nhau xa mấy cũng về lại với nhau!
Trái Đất Tròn Không Gì Là Không Thể... Là thế đấy!
Trích đoạn:
1- GẶP.
“Tắt đèn hay mở đèn?” – Shiho hỏi Jade khi ngồi cạnh nhau trên giường, dáng bộ cả hai rất cứng nhắc.
“Thường anh tắt hay mở đèn?” – Jade hít mạnh, quay sang nhìn Shiho bằng đôi mắt cừu non.
“Mở. Nhưng hôm nay nên tắt, để sau này cô bớt hối hận về chuyện mình làm.”
“Anh biết là tôi sẽ hối hận nhưng vẫn cùng tôi làm ư?”
“Thà sống có thứ để hối hận còn hơn là giữ thân trong sạch rồi tò mò khôn nguôi.” – Shiho bắt đầu tháo chiếc nút áo đầu tiên ra.
“Tôi đi tắt đèn!” – Jade đứng phắt dậy, đôi má bắt đầu lựng lên mà cô biết chắc không phải do cồn. Nửa lon bia nào đủ ma thuật gây say những vài tiếng đồng hồ. Đã đến lúc cô cần sống một tí. Tuổi trẻ…
2- KHÔNG GẶP.
Tháng 1, 2005
Singapore, một chiều xuân giở chứng mưa tầm tã!
Chỉ mới tuần thứ hai ở Singapore trong đợt thực tập kéo dài bốn tháng, Jade đã muốn bỏ chạy khỏi đảo quốc nhỏ tí này. Đất chật người đông, cuộc sống quá sức hối hả và xô bồ, chỗ đi chơi khám phá thì eo hẹp, thời tiết lại thất thường.
Tan làm, Jade rời văn phòng, chán ngán nhìn đoạn đường nhẹp nước trước mặt. Ánh mắt cô chuyển màu e sợ khi trông xuống đôi giày cao mươi phân dưới chân.
Mưa nặng hạt, gió tạt mạnh, cộng thêm đôi giày cao gót đòi hỏi những cú nhấc chân phải siêu nhẹ nhàng nếu không muốn sõng soài vồ ếch. “Thật đày ải!” - Jade vừa níu chặt chiếc ô, nhích đi trong mưa giông, vừa lầm bầm tự rủa thói điệu đàng không xem thời tiết, xúng xính giày cao gót rồi mang vạ.
Một chiếc ô màu đỏ nổi bật giữa màn mưa trắng xóa tiến về phía Jade. Một đôi tình nhân. Cô gái nhỏ bé nửa khoác, nửa bấu tay chàng trai. Chàng trai rất cao… Shiho!
Hai chiếc ô đi qua nhau. Jade quay lại nhìn chiếc ô màu đỏ dần mờ nhạt. Cô ngỡ ngàng nhận ra trái tim mình đập rất chậm. Có chút man mác trong lòng, dẫu tâm trí nhắc rằng cảm giác ấy thật vô lý. Shiho chẳng qua chỉ là một đêm tuổi trẻ bồng bột, sau đấy hai người đâu liên lạc. Chàng trai ban nãy cũng chưa chắc là anh, mưa quá to, cô đâu nhìn rõ ràng.
Jade bước tiếp chặng đường bão bùng của mình, mỉm cười với ý nghĩ lạ kỳ: “Số mệnh, mi đang chơi trò gì đây?”
...
3- SẼ GẶP.
Tháng 10, 2007
Tan học, Shiho đạp xe trên những con đường quanh lưới kênh rạch chằng chịt của Leiden, đón cảnh sắc kiều diễm vào trí nhớ. Cuối năm nay tốt nghiệp và sang nơi khác làm việc, chắc chắn anh sẽ rất nhớ nơi đã chứng kiến dấu chân mình dần lớn này. Anh muốn tận hưởng những giờ phút cuối được nó ôm ấp.
Dừng xe bên đoạn kênh mình thích nhất, một ngã ba kênh, Shiho đắm mắt vào những chiếc thuyền thơ thẩn trên làn nước hiền hòa. Rồi anh khẽ ngước mắt lên nhìn trời, nheo mi đầy khiêu khích “Mi lại giở trò rồi!”.
“Jade! Jade! Jade!!” – Mặc Shiho gào thế nào, cô gái với bím tóc lệch một bên, để vắt sang trước ngực cũng không nghe thấy. Cô cứ lơ đãng nhìn bầu trời, nhìn những tòa nhà đài các và cổ kính, nhìn những hàng cây đu đưa nhè nhẹ trong gió thu.
Con thuyền đưa Jade rẽ sang hướng kênh phía đường bên trái. Shiho đứng trên đường bên phải, lưỡng lự nhìn theo. Anh linh cảm rằng mình không thể gặp được cô dù có cố bám, hệt những lần trước. Nhưng cuối cùng, anh vẫn quay đầu xe, đạp hộc tốc ngược sang phía bên kia, đuổi theo thuyền cô. Và một lần nữa anh công cốc.