Trinh Nữ là tác phẩm đề cập tới vấn đề trinh tiết và tình yêu của chín người đàn bà. Chín câu chuyện không liên quan gì với nhau nhưng mỗi người đàn bà, mỗi số phận lại gặp gỡ nhau mỗi đêm nơi mắt sâu mòn mỏi ngóng yêu thương. Cuối cùng, nhiều trong chín người đàn bà đó đã chọn cái chết để giải thoát cho cuộc đời khổ vì yêu của mình. Họ đã chọn cái chết như bản chất, như quy luật cuộc sống. Họ đã tự đầy ải mình vì yêu thương và chọn cái chết cũng vì yêu thương. Và có những người ra đi khi vẫn giữ lại một đôi môi trinh nữ.
Xuyên suốt tác phẩm, bạn đọc như đang được trôi theo dòng sông thơ nhiều nghềnh thác, có khi bị cuốn vào dòng nước chảy xiết. Nhưng có chín điểm sáng tựa chín ánh lân tinh. Đó là chín người đàn bà dù cuộc đời nhiều đau khổ vẫn giữ cho tình yêu bừng sáng. Họ vẫn luôn nuôi dưỡng tình yêu kể cả khi họ chọn đến cái chết.
Mở trang sách ra là lời thơ của trinh nữ, khép trang sách lại vẫn lời thơ ru các cô ngủ. Và đúng như kết cấu của tác phẩm, chín chương sách – chín cuộc đời như chín dòng sông thơ đầy biến động. Nhưng ai đi qua sông cũng không thể trách sông ngược dòng.
Tác phẩm Trinh Nữ chứa nhiều yếu tố sex. Nhưng yếu tố sex trong tác phẩm không phải là thủ pháp dùng để “câu khách”. Hơn những tình tiết tưởng như rất đời thường thô tục đó là phần người mà bất cứ ai cũng có. Những quan niệm đạo đức này kia, những cấm kị nhiều khi làm cho cuộc sống của con người trở thành địa ngục trần gian và biến nhiều người trở thành quỷ sa tăng đội lốt người. Có lẽ vì vậy, những người phụ nữ kia chọn cho mình cái chết như chọn cõi đi về. Đó phải chăng là cõi tình yêu – cõi sinh sôi - nơi mà ở trần gian họ chưa bao giờ được thỏa nguyện?