...Một dải lụa trắng tạo hình sóng và gió rung lên trong âm thanh. Mây bước ra với dáng vóc thanh tao choàng trên vai một chiếc khăn xanh. Âm nhạc vang lên giai điệu bừng sáng. Một dáng vóc cân đối cùng với cặp chân thon dài tung lên trong sóng nhạc. Rồi những động tác quay đến chóng mặt thể hiện sự chống chọi quyết liệt. Sau đó lại là những bước nhảy như nâng tấm thân ngà ngọc kia bay vút lên không trung. Chuỗi âm thanh rung lên cuồng nhiệt. Người vũ nữ chợt dừng lại rồi quay như cơn lốc trong tiết tấu của âm nhạc. Sự va đập chát chúa. Người đẹp bỗng quỵ xuống trong cảm xúc đớn đau. Trận cuồng phong âm thanh bất ngờ bỗng xoáy lên làm tức thở những người xem ở phía dưới hàng ghế. Ông Nhất thấy mình nghẹt thở trong lồng ngực vì hình tượng sống động đầy sức mạnh vượt qua những bão táp cuộc đời. Và, rõ kìa gương mặt của Mây bừng dậy trong ánh sáng chói gắt. Nhưng tiếng trống và tiết tấu lại rộn ràng khốc liệt. Không phải là hình tượng cô gái đẹp rực rỡ kia mà chính là Mây của ông đang cong người chống trả rồi đứng thẳng dậy. Và đôi cánh thần tiên từ trên bờ vai nõn nà kia lại bay bổng. Một nụ cười sảng khoái của tinh thần lạc quan trước sự đau đớn của loài người. Hình tượng như tự cháy lên trong sắc đỏ rồi đột nhiên ngã quỵ...
(trích Vũ điệu thiên nga)