Gia Tộc Ăn Đất - tập truyện đậm đặc chất Nam bộ, vẽ nên bức tranh sinh động về miền quê cực Nam tổ quốc. Tình yêu thủy chung và mãnh liệt với quê hương đến mức cực đoan có khi làm nảy sinh ở họ những thói quen kỳ dị (Gia tộc ăn đất, Mệnh lênh đênh...), cũng khiến con người dẫu có tha hương vẫn luôn hướng về quê cha đất tổ. Họ chỉ rời đất bỏ quê ra đi vì nghịch cảnh hay khi không còn đất để bám vào (Tình buồn nơi quán cóc, Mệnh lênh đênh)...
Đó là những tính cách mang đậm chất ngang tàn khí khái Nam bộ, người già từng trải thì sống bằng ký ức về một thời hào hùng (Đất cháy), người non nớt mới vào đời cũng không khuất phục trước cái xấu dẫu nhận ra mình thất thế trong cuộc đấu tranh không cân sức với quyền lực (Ruồi)...
Trích đoạn truyện ngắn Gia tộc ăn đất
Trời ơi là trời! Người ta muốn ăn đất thì cứ cho ăn, có tốn kém gì đâu, xi măng sắt thép hay bù loong ốc vít còn ăn được nữa kìa. Đâu phải chuyện lạ lùng gì, lại để đến nông nỗi này. Thưa bác, như bác thấy đó, hoàn toàn là sự thật, đây là việc ngoài ý muốn...
Tôi tin anh nói thật!
Tiếng cha đục như tiếng vỡ của tảng đất cày giữa mùa khô, rồi ông cúi xuống ôm cái xác gầy gò của chú út vào người.
Từ khi chú ứt mất đi và cuốn gia phả không còn thì dòng họ của chúng tôi, gần xa năm đời trở lại đây cũng không còn ai tự dưng trở chứng thèm ăn đất nữa. Nhưng biết đâu, cái sự thèm ăn đất thực sự là một căn bệnh chưa được y học đề cập đến. Nó vẫn nằm ẩn đâu đó trong cơ thể của cháu chắt chút chít họ Lê. Căn bệnh thèm ăn đất ấy chỉ chờ cơ hội để khởi phát như đã từng.