Lòng Người Mênh Mang
Cuốn sách này là kết quả của nhiều cuộc chuyện trò xuyên năm tháng cùng bạn bè. Một phần trong số này đã được đăng tải trên một số tạp chí, trang báo quê nhà, ví dụ như Tia Sáng, Tiền Phong, Tuổi Trẻ, Tuanvietnam, Bee, Vanhoanghean, Khampha... Nếu như một số bài đã đăng đó có thể đã bị cắt bớt, bị sắp xếp lại vì khuôn khổ hạn chế của các tờ tạp chí, các trang báo, thì một điều chắc chắn là bạn sẽ tìm lại được chúng ở đây đầy đủ trọn vẹn, thỉnh thoảng có một số câu chữ được sửa sang lại cho gãy gọn hơn nhân khi dựng sách. Quan trọng hơn nhiều, những bài viết vốn như những bức tranh từng được đưa đi treo riêng rẽ nơi này nơi kia, nay sẽ được đưa trở về đúng chỗ trong những phòng tranh của không gian tổng thể của chúng.
Nếu ai nghĩ rằng đây là cuốn sách để tranh thủ lên lớp nhau, thì chớ có đọc nó. Đây là những san sẻ của tác giả với bạn bè những thu hoạch dành cho chính bản thân mình sau nhiều năm trải nghiệm đây đó, ngẫm nghĩ và thực hành. Được nhiều bạn bè chia sẻ và cổ vũ, hôm nay đem chúng ra chia sẻ rộng rãi thêm nữa, biết đâu có ích hay giải trí được cho một số bạn đọc chưa được làm quen.
Vì là chắt lọc chia sẻ, cuốn sách không phải là một đáp án lý sự, mà là lời rủ bạn đọc cùng ngẫm nghĩ thực hành. Cái đáp án cuối cùng nằm ở chính bên trong bạn!
Mỗi bài là một cánh cửa để đi vào cuốn sách. Bạn đọc bắt đầu từ bài nào để vào cuốn sách cũng được, bị lạc ở trong có khi lại thêm hay. Rồi nếu đến lúc bạn có cái cảm giác rằng đáng ra chính bạn là người phải viết nó, thì lại càng hay nữa.
Về thể loại, đây có lẽ không phải là văn học, chẳng phải là thi ca, không nhằm là ngữ luận... Nên xem nó là thể loại “chuyện trò”, phóng khoáng, gợi mở, dung dị, bất tranh đua. Tôi không thích “thắng thua” đã đành, mà tôi chán cả “cùng thắng”. Chia sẻ, hợp tác, cuộc sống đẹp hơn, thiết thực hơn, có ý nghĩa hơn.
Đọc một lèo cuốn sách này, có khi chưa chắc đã nên. Nhẩn nha, nhấn nháy, day đi dứt lại, như nhạc blues, có lẽ thích hợp hơn. Rồi đến một lúc, có thể bạn sẽ thấy rằng tất cả các bài đều buộc giằng vào nhau.
Đọc sách là một cuộc phiêu lưu. Nên mang theo rất ít hành trang vốn có của mình khi ra đi, để cho mình nhẹ cánh tung bay, để lòng mình rộng rãi quan sát và ngẫm tưởng, để lúc trở về còn có chỗ mang theo về những gì mà nhỡ chẳng may mình muốn.
Vui mừng mở cửa đón bạn bè!