Một chiều đi ngang qua ngõ nhỏ, giật mình hương bưởi rơi vương trên bờ tường màu rêu cũ. Ta bất giác lặng thinh, đã bao mùa hoa bưởi trôi qua rồi mà ta bỗng quên. Và...
Kỷ niệm ngày ấy đã ngủ yên bỗng nhiên thức dậy vồn vã, dịu dàng, xao xuyến. Mối tình đầu đã qua...
Có nhiều điều đi ngang cuộc đời ta rồi cứ thế biến mất dần dần theo dòng thời gian, có lúc với ta những người - hay một người sẽ ở ngoan trong trái tim và ghi những dấu ấn khó có thể phai mờ được. Thế mà không phải vậy, các sự kiện cứ nối tiếp nhau, thay thế nhau rồi cứ như sự xoay chuyển vô thường - họ hay chính ta rời xa những tình cảm trong sáng đẹp đẽ vô ngần ấy.
Để rồi, một thoáng - một phút ta bắt gặp lại kỷ niệm - để rồi trong con tim ta lại tua lại thước phim ngày xưa ấy - để rồi tự ta hát lên khúc ca ngày cũ. Ngày cũ với mối tình đầu không thể phai mờ.
Nguyễn Thị Nguyệt Nga
Mục lục
- Chén rượu chia ly (Việt Anh)
- Hoa điệp và anh (Cao Hồng Cảnh)
- Tự xóa (Hồng Hạnh)
- Tình đầu trinh nguyên (Thanh Hoa)
- Lá thư tình thứ n (Hà Nam)
- Đàn ghita của Lorca... (Phan Mai Thư Nhã)
- Mối tình đầu (Văn Thành Nhân)
- Nụ cười hiền lành như hạt cơm nguội (Tùy Phong)
- Nhỏ bí thư (Cao Văn Quyền)
- Người yêu cũ trên thiên đường (Nguyễn Hữu Tấn)
- ..........
Trích đoạn Tình yêu "Nhưng" "mà" (Hàn Băng Vũ)
"Tình yêu là một món quà mà đôi khi tình yêu ấy mất đi chẳng phải là do một người nào đánh mất. Có thể là nụ cười, ánh mắt ai đó làm lay động khoảng lặng giữa đôi mình. Có thể là bàn tay mình đã chẳng cố với ra để níu giữ khi bất chợt mệt mỏi, vội quay lưng khi bất chợt một ngày ta cảm thấy chán nhau. Hay là chút giận hờn mà cái tôi quá lớn chẳng ai chịu nhún nhường xin lỗi, nên cứ đẩy mình cách xa nhau mãi. Nếu như chi là mình giận nhau, em sẽ khóc một trận cho thỏa thích rồi bắt anh dỗ dành, em sẽ không nói với anh nửa lời dù là tiếng ghét anh, rồi em sẽ thầm thì bảo "Đừng giận nhau nữa nhé", nhưng nhất định chẳng nhận lỗi về mình hay đổ lỗi cho anh, chỉ giả vờ là chưa từng giận, ừ, giá mà chỉ là chúng mình đang giận nhau thì tốt quá anh nhỉ?".