Hoa linh lan gào là cuốn sách mới nhất của tác giả sinh năm 1988, hoa linh lan gào với những trang viết ám ảnh, dữ dội và ngồn ngộn cảm xúc của một cây bút trẻ.
Tôi đã từng rất hoang mang với thời đại của mình. Thời đại của những con người cô đơn được giấu trong hình hài nhỏ bé. Thời đại huyên náo của đám đông, đầy ắp những cá nhân lặng lẽ. À, cô đơn, hóa ra ai cũng đã từng có cái cảm giác buồn cười như thế: Một mình giữa mọi người.
Hoa Linh Lan được viết vào đầu năm 2008, khi cảm giác lúng túng tìm lối ra trong thời đại ấy, kiểm soát tâm trí tôi - một cô gái ngày ấy mới bước vào tuổi hai mươi, chưa biết làm chủ cuộc đời mình thế nào mới đúng? Đã gần sáu năm trôi qua, tôi - giờ đây đã là một bà mẹ. Không còn thấy thời đại này xa lạ như khi mới bỡ ngỡ bước vào đời. Tôi bắt đầu viết tiếp cái kết cho câu chuyện ấy trong một buổi chiều trưởng thành, sau nhiều năm dang dở.
Sáu năm, có nhiều thứ đổi thay hơn ta tưởng. Suy nghĩ ngày hôm qua, cùng với thời gian, hôm nay, cũng đã khác xưa nhiều. Đọc Hoa Linh Lan và kiên nhẫn với nó, bạn sẽ thấy đâu đó trong những dòng tâm sự, trải nghiệm của từng nhân vật: một chút hy vọng, một chút trưởng thành và cả một chút mong manh trong vô vàn cứng rắn.
Cảm giác bắt gặp lại chính mình nơi quá khứ bi thương, nhưng tràn trề hy vọng. Cảm thấy nhắm mắt, có thể với tới trời xanh lạc lõng.
Gào/2008 - 2014
Trích đoạn
"Linh lan - cái tên của loài hoa mà anh không hề ưa thích. Một loài hoa sinh ra từ nỗi đau của những kẻ thất bại, bị ruồng bỏ. Loài hoa ấy ủ rũ chạy dài trên thung lũng như giọt nước mắt đọng trên trái tim hoang vu."
"Nếu đây là mơ, thì phải làm tất cả những gì mình muốn. Chỉ là mơ thôi thì sao phải suy tính nhiều, cứ để ảo giác cho ta thỏa mãn cái khát khao nhìn ngắm người mà trong thực tế ta không thể nào chạm tới."