Những dòng chữ tôi khép lại, những dòng cảm xúc lan man ngậm ngùi trong ký ức năm xưa của tôi được phô ra, đôi khi nó nhàm chán với các bạn, với một ai đó. Nhưng với tôi nó vẫn mãi là niềm cảm xúc bất tận, yêu ngọt ngào, chia tay day dứt.
Cung bậc của tình yêu chẳng có công thức vĩnh cửu, nó là một hàm số bất biến của cuộc sống. Cuộc đời này khi mọi thứ khép lại, sẽ có một con đường mở ra, tình yêu cũng tồn tại như vậy, khi kết thúc một cuộc chia tay, phía trước không phải là bầu trời u ám đen tối, không phải là con đường cùng. Sẽ vẫn còn đó những tình yêu ngọt ngào đang chờ đợi, hãy đưa tay ra, và chào đón chúng khi liều thuốc thời gian sẽ giúp bạn mở lòng theo năm tháng. Chữa lành tất cả hàn gắn tất cả để đạt được những giá trị vô song trong cuộc sống này.
Đừng bao giờ khép lại tất cả, đừng bao giờ khép lại cảm xúc của lòng mình mãi mãi, đừng bao giờ cho rằng mọi thứ đã kết thúc mà hãy bản lĩnh hơn, biết chấp nhận thực tại, vượt qua bi kịch của cuộc sống, niềm tin sẽ mỉm cười. Hãy cảm nhận cuộc sống bằng con tim có lý trí đừng để tình yêu trở thành “tử huyệt của cảm xúc”, quá khứ cũng chỉ là những người thầy thử thách, hãy là chính bản thân mình hôm nay và ngày mai.
Để: “yêu và được cảm nhận tình yêu một cách trọn vẹn”.
"Một mạch cảm xúc không mô típ được trình bày có lúc hay lúc dở nhưng khen thay lòng dũng cảm dám viết ra . Hãy đặt viết lần mò ký ức vụn trong quá khứ, của hiện tại và của tương lai. Thể hiện lại chúng trên trang giấy bất kỳ tô vẽ chúng trong cuốn sổ ghi chép rồi chúng sẽ cho bản thân mỗi người chút thanh thản giữa đời." (Trung Giang)