Chương 1: Thân chinh dị vực
Toàn bộ tên của đám mã tặc bắn về vùng hư không màu trắng, nhưng bọn chúng chẳng biết có trúng mục tiêu hay không, càng không biết vì sao mình lại bắn tên về phía đó. Chỉ có một áp lực không thể kháng cự giúp chúng biết, trong vùng hư không màu trắng càng lúc càng lan rộng kia tồn tại nguy hiểm rất đáng sợ.
Chương 2: Môn đồ tà đế
"Ào..." Cửa lầu bị tông ra, nhưng lúc đám hộ vệ xông vào, thiếu nữ đã theo đầu của Liêu Trạm bay ra khỏi lầu. Tốc độ của thiếu nữ không phải không nhanh, nhưng điều làm nàng ta bất ngờ là bên ngoài cửa sổ cũng có hộ vệ của Liêu Trạm canh giữ. Do đó, lúc nàng ta phá cửa sổ xông ra, hai thanh kiếm sắc bén tức thì lao tới.
Chương 3: Tử thần bí hiểm
Nước trà hóa thành vô số hạt nhỏ, hệt như những mũi tên sắc nhọn kèm theo gió rít, cự ly ngắn đến độ gần như không thể tránh nổi.
Người thần bí không hề né tránh, chỗ nước trà đó vỡ tan ngay trước mặt y, sau khoảnh khắc đã hóa thành một luồng khói bụi, tan biến đâu mất.
Chương 4: Thay đổi mệnh trời
"Chính thức là thần của Lưu gia, cũng là thần của võ lâm! Trên thế gian này không ai có thể ngang hàng với thúc ấy. Hiện giờ không có, hai trăm năm nữa cũng không có! Mà có thể vĩnh viễn sẽ không có! Ngươi làm như vậy chỉ khiến mình rơi xuống vực sâu, vào đường cùng mà thôi!" giọng Lưu Dần có chút phẫn nộ, nhưng vẫn gắng kiềm chế.
Chương 5: Tà đế giả
"Ầm...Đùng..." Vô số tia lửa điện tử trên trời đánh xuống, cả màn đêm dường như bị xé tan. Tần Phục tiếp xúc với những tia lửa điện ở giữa không trung, không ngờ lại như một sợi dây ánh sáng lớn dẫn dắt chúng, sau khoảnh khắc đã lại nổ tung ra những tia sáng chói mắt bắn về bốn phương tám hướng.
Chương 6: Kiến Vũ Đại Đế
Lưu Tú đã xuất đao! Đao xuất, không gian mười trượng lập tức bị cắt tan thành hư không, lưỡi đao hóa thành một tia lửa điện lao thẳng tới trước mặt Đại Nhật pháp vương.
Đại Nhật pháp vuơng không do dự, cũng không dám do dự. Trường khí của hai người đang quấn chặt lấy nhau, nên Lưu Tú vừa động là lão biết ngay, nhưng đúng lúc đó đao của chàng đã chém tới! Hai người đứng cách nhau mười trượng mà như trong gang tấc.
Chương 7: Canh Thủy mạt lộ
Trong khoảnh khắc, trời đất dường như rơi vào một không gian méo mó, kì dị, tất cả các sinh mệnh ở không gian này đều bị bóp méo, nghiền nát, bị những luồng kiếm khí màu đỏ máu không chỗ nào không có, không lỗ nào không chui vào được kia khiến cho tổn thương nặng nề, tan thành muôn mảnh.
Chương 8: Hán Vuơng trung nghĩa
Dương Âm trên núi cũng đang dẫn một lượng lớn quân Xích My đuổi xuống, hai bên gần như đã kẹp chặt Lưu Gia lại giữa sơn đạo, trước sau đều không có đường lui. Lưu Gia biết, y nhất định phải xông xuống Ly Sơn; nếu không, dưới sự công kích mãnh liệt như thủy triều của quân Xích My, y chỉ có một con đường chết. Cho dù những chiến sĩ bên cạnh y đều có thể lấy một địch trăm, nhưng cũng không tránh khỏi tổn thất, họ đang từng người, từng người ngã xuống, từng người, từng người giảm đi.
Chương 9: Tranh đoạt thiên hạ
Những mũi tên, những hạt mưa kết lại quanh vòng lưới khí cách Lưu Tú năm trượng, sau đó thì tan thành muôn mảnh trong làn hơi nước và sương băng. Những chỗ Lưu Tú đi qua đều như bị một ngọn núi lớn biết di động dùng khí thế không gì phá nổi tràn qua mỗi tấc không gian trong khu vực vài trượng ấy
(Nguồn: http://www.vinabook.com/c428/ba-han-tap-10-kien-vu-dai-de-p40493.html)