Mỗi người có một số phận. Ai cũng muốn có một gia đình đầm ấm, hạnh phúc, đầy tình thương yêu, không ai muốn bắt đầu cuộc đời của mình là những đứa trẻ sống lang thang đường phố. Năm lên 6 tuổi, tôi đã tự mưu sinh kiếm sống bằng những đồng tiền kiếm được từ việc bán báo, bán vé số, bán kem dạo. Cuộc đời tôi lớn lên như thế.
Những trải nghiệm đó đã đem đến cho tôi cái nhìn đồng cảm và chia sẻ với những mảnh đời có hoàn cảnh khó khăn, vất vả mưu sinh nhưng lại vươn lên được bằng sức lao động của chính mình.
Trên những nẻo đường tôi được đi qua ở ba miền đất nước, một trong những hình ảnh để lại ấn tượng mạnh trong tôi, đó là người phụ nữ tần tảo với đôi quang gánh oằn trên vai. Hình ảnh ấy, vói tôi, là nét đặc trưng văn hóa của đất nước chúng ta, là tiêu biểu cho phẩm tính người Việt Nam: nhẫn nại, tần tảo và đầy thương yêu, trách nhiệm. Tôi đã ngược xuôi từ Nam, ra Trung, Bắc để ghi lại những hình ảnh đẹp ấy. Mỗi lần bấm máy là mỗi lần cảm xúc dâng trào, tươi mới.
Tôi không biết, từ đôi vai ấy, từ những đôi quang gánh hàng ấy, bao nhiêu người con được nuôi dưỡng, được đến trường, được trưởng thành. Những đôi gánh nặng trĩu tình thương và mơ ước, niềm tin của người mẹ, người cha. Bởi vậy, trên những khuôn mặt khắc khổ, đâu đó thoáng nét hạnh phúc, qua nụ cười, ánh mắt như luôn dõi theo bước đi của con cái, của người thân.
"Gánh" là một trong những đề tài mang đến cho tôi rất nhiều cảm xúc và sự hứng thú trong sáng tác.
Xin trân trọng giới thiệu!