Qua ngòi bút của Alexandra D. Néel, hình ảnh Tây Tạng hiện ra trong tất cả vẻ dung tục và ảo huyền kỳ lạ. Những cảnh tượng đời thường, quá đỗi đời thường, cùng tồn tại bên cạnh những hiện tượng siêu nhiên. Xen lẫn giữa các tu sỹ thô lỗ dốt nát, phàm ăn tục uống là hình ảnh những nhà ẩn tu, những đạo sư huyễn thuật vĩ đại, khép mình trong thạch động hay tham thiền nơi sa mạc hoang vu, giẫm tất cả danh lợi thế gian xuống dưới gót chân để lắng nghe tiếng nói của tâm linh. Không gian bàng bạc không khí ảo huyền với những cảnh chùa hoang liêu cô tịch nằm trên những sườn núi cao ngất, ẩn hiện mơ hồ trong tuyết trắng. Và trên hết là sự tịch lặng mênh mông bao trùm lên toàn xứ sở, sự tịch lặng kỳ diệu mà ta có thể nghe bàng bạc vang trên những tiếng cuồng nộ thét gầm của thác ghềnh, sông suối, để từ đó con ngưòi dễ dàng cảm nhận được những làn sóng tế vi của hiện tượng tâm linh.
Chúng ta sẽ cùng tác giả đi qua những thảo nguyên mênh mông bát ngát, lên những đỉnh núi chót vót gập ghềnh, thiền quán trong những thạch động hoang vu, chứng kiến những hiện tượng huyễn thuật dị thường, tham dự những “bữa tiệc máu” tcheud kinh người để tiêu trừ bản ngã, đi tham quan những cảnh vật thiên nhiên kỳ ảo, tự giam mình trong mật thất (tsham-khang) để quán tưởng Yidam, cùng lướt theo những hành giả phiêu nhiên công (loung-gom) trên sơn đạo, hoặc cùng khoác áo vải để đứng trên đầu non tuyết lạnh với những hành giả viêm công (toumo)...