Người đàn bà không quen biết mà André Mảuois tưởng tượng là một thiếu phụ khoản 30 tuổi, đẹp, thông minh, có óc phán đoán, suy xét được tượng trưng những phụ nữ thắc mắc về đời sống. Liên tiếp trong 60 tuần, André Mảuois viết cho họ mỗi tuần một bức thư từ 2 đến 4 trang. Trong 60 bức thư đó, ông giải đáp tất cả những câu họ có thể hỏi ông về những nỗi vui buồn và ưu tư của họ, về tình ái, hôn nhân, hạnh phúc, nghề nghiệp về tâm lý đàn ông, tâm lý đàn bà, về y phục, nhan sắc, cách lấy lòng người, cách xử lý khi chồng có ngoại tình, về quyền lợi và bổn phận của đàn bà như dạy con, chiều chuộng…
"Ngay từ buổi đầu tôi đã có một hình thể rõ rệt, hình thể một thiếu phụ rất đẹp mà tôi thấy trong một hí viện. Không phải trên sân khấu mà ở trong rạp (...). Từ lúc đó có một cặp mắt, một làn môi, một giọng nói, một thân thể mà vẫn là "người đàn bà không quen biết", có thế mới phải phép.
Với bức thư này đăng ra và tôi nhận được của cô những hồi âm mà tôi đã mong đợi. Tiếng "cô" ở đây là tiếng tập hợp, chỉ số nhiều. Các cô là một đám phụ nữ không quen biết, cô này ngây thơ, cô kia hay gây gổ, cô thứ ba kì cục và hay nhạo báng. Tôi đã muốn viết thư từ qua lại với các cô, nhưng lại thôi. Muốn viết cho hết thảy thì không nên viết cho từng người một." (Trích).
Mục lục:
Lời người dịch
Tựa của tác giả
Gặp gỡ
Giới hạn của tình âu yếm
Tình cảm nay cũng như xưa
Có lúc cần phải õng ẹo
Một bà biết nhiều quá
Theo mốt
Nói chuyện với một thiếu nữ
Bọn đàn ông
Ái tình và hôn nhân ở Pháp
Nên phân biệt các bất hạnh lớn và nhỏ
Cảm tính sắc bén của trẻ
Phép tắc của trò chơi
Biết lợi dụng những cái lố lăng
Nổi cơn
...