Nhà văn tuổi 60 phải lòng cô tiếp viên 25 tuổi của quán cà phê mà ông thích ngồi. Cô gái không đẹp xuất sắc, nhưng vóc dáng thanh mảnh và vẻ ngu ngơ trước cuộc đời khiến cô trở thành “nàng thơ” của ông. Tiếng tơ lòng từ mối tình chênh lệch tuổi tác ông dành cho cô cho ra đời một tập thơ. Nhưng ông không hay biết ma túy điều khiển mọi hành xử của cô gái có dáng vẻ ngu ngơ thật thà đó. Tập thơ ông tặng cô lạc lõng tan tành trong sự chế giễu của những người bạn chơi ma túy đá của cô gái. Còn ông nhà văn lo sắm xe rồi chuộc xe cho cô, rồi tìm cách cứu cô thoát khỏi ma lực của ma túy – điều cô không cần. Mọi sự vỡ ra khi ổ mua bán và sử dụng ma túy đá của cô gái bị công án triệt phá. Cô gái ra tòa rồi đi cải tạo. Ông nhà văn đi thăm nuôi cô, từ như người tình đến khi như một người cha…