Tóm tắt nội dung:
…Biển, với Huy Cận (1919- 2005) không chỉ có sóng nước, trời mây, nắng gió, trăng sao… mà còn là những bến bờ, xóm thôn, đảo vịnh, thuyền bè… và những con người kiên cường, thủy chung… Trong thơ ông, ta gặp biển Sơ khai với Đảo, với dưa đỏ An Tiêm thửa hồng hoang khai thiên lập địa…Cùng đi dọc bờ biển đất Việt, từ Bắc vào Nam, cùng chung với cảm xúc và góc nhìn của thi sĩ, biển hiển hiện gần gũi với biết bao hình ảnh thân thương của Đoàn thuyền đánh cá, Chị ngồi khâu lưới, Những bạn chài hạ thuyền xuống nước…Tình yêu quê hương, đất nước và tên gọi Tổ quốc càng linh thiêng bởi biển đã chắt chiu nên Muối, có Thềm lục địa, với Những cánh buồm… Và sâu nặng hơn cả luôn là niềm hi vọng và ước mơ gửi gắm vào biển khơi và đại dương sau những biến cố thăng trầm của chiến tranh hoặc phong ba bão tố: Trả lại Thái Bình Dương- cái tên hiền hậu, Những thành phố bên bờ biển cả, Hải Phòng điểm nóng, Bài ca đi thắp đèn biển…
Qua tuyển thơ “Ta viết bài thơ gọi biển về” , có thể nói Huy Cận không chỉ là một nhà thơ Việt Nam xuất sắc mà còn là một trong những nhà thơ có nhiều sáng tác thành công về biển cả…