Tiêu gì cho thời gian để sống gồm 33 bài tản văn bao trùm nhiều chủ đề, từ những câu chuyện phận người thăng trầm đến những chuyến tiêu dao du ngoạn, tất cả đều dưới lăng kính của một người phụ nữ đắm say với cuộc đời cho dù lắm nỗi truân chuyên.
Hoàng Việt Hằng đã có những dấu ấn về thơ, lần này qua tản văn, chị cũng cho thấy những thế mạnh của quan sát tinh tế và lối viết mộc mạc, thuần hậu. Chị kể về những kiếp người tha phương xứ người vẫn thiết tha bồn chồn bay 21 giờ về quê nhà để ngắm hoa cúc chi, hít thở không khí những nẻo đường ngoại ô Hà Nội; về những ngôi chùa chở che hàng bao kiếp người lỡ dở; về những con người cần mẫn làm việc tốt mà không mong được đền đáp: một nữ bác sĩ sản khoa, một người đàn bà nuôi nấng những đứa trẻ mồ côi để rồi chúng cứ lần lượt lớn lên và rời xa vòng tay bà… Chị kể về những năm tháng tuổi trẻ của một thế hệ nhiều thiệt thòi, và về một xã hội mỗi ngày một lạ lẫm với họ…
Không quá cầu kỳ trong lựa chọn từ ngữ, mà đằm sâu trong những suy ngẫm về đời người, về hạnh phúc, về niềm vui sống nho nhỏ, tập tản văn
Tiêu gì cho thời gian để sống của Hoàng Việt Hằng là một cách nhìn bộc lộ tâm thế tha thiết với đời.