Câu chuyện giống như trong tiểu thuyết được viết lên giữa đời thực bởi chị Nguyễn Thị Kim Duyên trú tại phường Quán Bàu, TP. Vinh ( Nghệ An)
Choáng váng khi chồng bị HIV
Căn nhà mới khang trang nằm ở TP. Vinh của chị Duyên đầy đủ tiện nghi và luôn rộn rã tiếng cười. Để có được kết quả như ngày hôm nay, hai vợ chồng phải trải qua bao thăng trầm của số phận. Cho đến bây giờ, chị Duyên cũng không thể tin mình có thể giúp chồng thoát khỏi nàng tiên nâu một cách kì diệu như vậy. Nhớ lại những ngày tháng giúp chèo chống cùng chồng, chị còn cảm thấy rùng mình. Rót nước mời chúng tôi, chị chia sẻ về cuộc đời mình, về những cay đắng trong quá khứ cũng như hạnh phúc hiện tại.
Chị Duyên quen với anh Đồng hết sức tình cờ. Đó là năm 2001, khi chị mới thi tốt nghiệp THPT xong, tranh thủ thời gian chờ ôn thi đại học ra thăm anh trai đang đi làm công trình ở Côn Đảo (Bà Rịa - Vũng Tàu). Thấy cuộc sống nơi đây thú vị, chị đã xin phép bố mẹ cho ở lại đảo chơi ít ngày. Trong những ngày này, chị tình cờ quen và có cảm tình với anh Bùi Văn Đồng, một chàng trai xứ Nghệ hiền lành và có nụ cười rất duyên. Qua gần một năm tìm hiểu, anh chị đã quyết định về quê Nghệ An để tổ chức đám cưới và lập nghiệp.
|
Gia đình hạnh phúc của chị Duyên và anh Đồng. |
Niềm hạnh phúc của hai vợ chồng như được nhân đôi khi chị sinh được một cô gái đầu lòng rất dễ thương. Có con, hai vợ chồng càng cố gắng chăm chỉ làm ăn, tích góp tiền của. Anh xin đi làm xây dựng ở các công trường, chị thì hàng ngày chạy chợ buôn bán. Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi qua cho đến một ngày anh Đồng bất ngờ đổ bệnh ốm liên miên, buộc phải nghỉ việc để điều trị. Một mình chị phải lo cơm áo, gạo, tiền thuốc men chữa trị cho anh. Căn bệnh viêm tai giữa hành hạ khiến cho sức khỏe anh ngày càng yếu dần. Để chữa trị cho chồng, chị phải gửi con cho hàng xóm rồi chạy vạy đưa anh đi khắp nơi.
Trong một lần xét nghiệm tổng thể để kiểm tra bệnh tình, chị ngớ người khi bác sỹ kêu vào phòng riêng để nói chuyện. Chị như chết đứng khi nghe các bác sỹ thông báo chồng bị nhiễm HIV. “Lúc đó, đầu óc tôi quay cuồng không còn biết gì nữa. Phải sau một tiếng, tôi mới bình tĩnh được. Không tin vào kết quả xét nghiệm, tôi đưa mẫu máu đi xét nghiệm bệnh viện khác nhưng kết quả đều dương tính”, chị Duyên kể lại cảm giác đáng sợ đó.
Sau một thời gian tra hỏi, anh Đồng mới chịu thú nhận với vợ có dính vào ma túy. Đó là những ngày ở ngoài công trường, xa vợ xa con, bạn bè lôi kéo nên anh đã không tránh được sự cám dỗ của nó. Do đói thuốc quá, nhiều lần anh đã dùng chung mũi kim với đám bạn thợ xây, nên mới nhiễm căn bệnh quái ác ấy.
Biết chồng bị nhiễm HIV, nhưng chị không đủ can đảm tự mình đi xét nghiệm. Chị sợ rằng nếu mình cũng mắc phải căn bệnh thế kỷ này, chị sẽ suy sụp. “Lúc đó, tôi nghĩ chắc chắn mình sẽ bị lây nhiễm từ anh. Nên tôi không dám đối mặt với nó. Nếu tôi suy sụp, chồng con tôi sẽ không biết bấu víu vào ai nữa cả”, chị Duyên rơi nước mắt kể lại.
“Độc chiêu” đưa chồng ra đảo cai nghiện
Chị đã cố khuyên anh cai nghiện, nhưng anh cũng không thể thoát được sự cám dỗ của nàng tiên nâu. Nhiều khi chị nằm khóc một mình, tự trách bản thân mình để cho chồng sa ngã. Chị nghĩ chỉ cần tình yêu chị sẽ thuyết phục được chồng cai nghiện nào ngờ anh vẫn “chứng nào tật nấy”. Thấy chồng vật vả với những cơn nghiện, sức khỏe ngày càng yếu dần chị quyết tâm cai nghiện cho chồng bằng được.
Nhưng để làm được việc đó, không hề đơn giản. Chị bắt chồng nghỉ việc ở công trường tránh xa đám bạn nghiện. Tưởng rằng đó là một kế sách hay, nhưng những con đói thuốc khiến anh Đồng không kiềm chế được bản thân. Bao nhiêu tài sản trong nhà anh đều ném vào làn khói trắng, kể cả chiếc xe máy để chị mưu sinh anh cũng đưa đi bán.
|
Hai vợ chồng quyết tâm làm lại cuộc đời. |
Tuyệt vọng chị nghĩ về những ngày tháng hạnh phúc trên đảo ngày mới yêu nhau. Trong lúc đang miên man về ký ức, chị bỗng nhiên nghĩ ra ý tưởng “độc” giúp chồng cai nghiện. Để giúp chồng tránh xa ma túy, chị đã bàn với chồng ra Côn Đảo nơi anh trai mình đang thầu công trình để sinh sống nhằm cách ly với đám bạn xấu. Sau khi thuyết phục chồng đồng ý, cả gia đình thu dọn hành lí kéo vào Côn Đảo Bà Rịa - Vũng Tàu để sinh sống.
Cuộc sống ban đầu của hai vợ chồng ở mãnh đất mới muôn vàn khó khăn và vất vả. Hàng ngày, chị Duyên phải đi phụ hồ, tối về lại xin thức ăn thừa từ công trinh và nhiều hộ dân khác về nuôi thêm lợn và gà để cải thiện bữa ăn và lấy tiền mua thuốc cho chồng. “Khi đến với môi trường sống mới, cuộc sống vô cùng khó khăn. Từ cuộc sống ở thành phố, nhà cửa khang trang mà bây giờ phải sống trong túp lều tranh thiếu thốn đủ bề. May lúc đó, vợ chồng tôi có sự hậu thuẫn từ anh trai nên chồng tôi đã cai nghiện thành công”, chị Duyên cho biết.
Hơn một năm sống vật vã trên Côn Đảo, anh Bùi Văn Đồng cũng dứt dần với cơn đói thuốc. Cai được ma túy, nhưng anh lại thường xuyên bị những cơn đau từ căn bệnh HIV hành hạ, vì sống ở đảo không có thuốc men để điều trị đúng cách, nhằm ngăn chặn sự phát triển của vi rút HIV trong cơ thể. Không đành lòng nhìn chồng chết dần chết mòn nơi đảo vắng, một lần nữa chị lại quyết định đưa chồng con trở về quê hương.
Những ngày tháng vật vã với chồng trên đảo, khiến sức khỏe chị yếu dần. Trở về với quê nhà, chị lại bị ốm nặng. Mọi người trong xóm cứ bàn ra tán vào nghi ngờ chị cũng bị lây nhiễm HIV từ chồng. Những lời dị nghị dèm pha đó, khiến cho chị ngày càng suy sụp hơn. Lần này, chị lấy hết can đảm đến bệnh viện để khám mới biết mình có thai. Cả gia đình vừa mừng, vừa lo. Mừng vì có thêm đứa con nhưng họ lại lo sợ liệu con sinh ra có bị nhiễm căn bệnh thế kỷ như cha nó không.
Những ngày mang thai chị luôn sống trong tâm trạng lo âu thấp thỏm. Đến khi đủ điều kiện xét nghiệm, chị Duyên mới tất tả đi làm xét nghiệm cho mình và cả thai nhi đang dần thành hình hài trong cơ thể. Và điều bất ngờ hơn cả sự mong đợi đã xảy ra, chị Duyên lẫn đứa con đều có kết quả âm tính với vi rút HIV, đó là một tỉ lệ rất thấp, hiếm khi xảy ra trong y học.
Biết mình và đứa con trong bụng vẫn khỏe mạnh và không bị nhiễm HIV khiến chị càng có thêm động lực. Mặc dù mang bầu nhưng chị vẫn cố gắng đi chợ đều đặn. Đêm về chị còn tranh thủ đi quyét rác ngoài chợ để kiếm thêm thu nhập để lo cho con học và tiền thuốc thang cho chồng.
Về phần anh Đồng nhờ uống thuốc ARV đều đặn nên anh đã thoát những cơn đau. Sức khỏe anh có phần cải thiện lên nhiều. Thấy vợ vất vả lo cho cả gia đình, khi chị đi chợ thì anh cũng giấu vợ đi chạy xe ôm kiếm thêm thu nhập. Mỗi ngày cũng tích cóp được mấy chục ngàn.
Mấy tháng sau, chị sinh ra đứa con gái thứ hai khỏe mạnh và bụ bẫm. Thêm người cuộc sống gia đình thêm niềm vui nhưng cộng thêm vào đó là sự vất vả. “Hôm làm lễ thôi nôi cho con, tôi đã bật khóc khi chồng đưa 500 ngàn toàn tiền lẻ. Khi đó tôi mới biết chồng trốn mình đi chạy xe ôm. Cuộc sống gia đình vẫn đang còn khó khăn nhưng khi nào cũng tràn ngập nụ cười khiến tôi vô cùng sung sướng”, chị nhớ lại giây phút hạnh phúc đó.
Khi sức khỏe ổn định, anh Đồng bàn với vợ cho đi xây trở lại. Lúc đầu thấy chồng nói vậy chị sợ anh lại bị bạn bè chèo kéo nên nhất quyết không đồng ý. Nhưng với những lời lẽ thuyết phục của anh đã khiến chị xiêu lòng. Lần này, để không bị lôi kéo, anh xin làm tại các công trình ở gần nhà, sáng đi tối về. Đến tháng 6/2012, được sự giúp đỡ của gia đình nội ngoại, bạn bè gom góp, vét sạch vốn liếng tích cóp được, anh Đồng chị Duyên đã xây được căn nhà hai tầng khang trang ngay giữa lòng thành phố.
Từ ngày có nhà mới, sức khỏe của anh Đồng cũng khá hơn, chị Duyên đỡ vất vả hơn trước. Nghị lực sống và tình yêu của hai vợ chồng đã khiến họ hàng, làng xóm nể phục. Dù biết anh nhiễm HIV, nhưng không ai xa lánh hay điều tiếng gì. Lúc anh Đồng xây nhà, nhiều người đã tự nguyện cho vay tiền, hoặc đến giúp công xây dựng.
Cuộc sống gia đình ngày càng ổn định, hai đứa con của anh chị cũng bắt đầu đi học. Hàng ngày, chị Duyên vẫn dậy sớm ra buôn bán ở ngoài chợ Ga Vinh. Còn anh Đồng vẫn đi làm đều và cáng đáng được những công việc nặng nhọc trong gia đình. Đó là những nguồn động viên an ủi giúp anh chị đứng lên làm lại cuộc đời và nuôi dạy các con ăn học thành người.
Theo ĐS&PL