Có một vị cư sĩ đến than phiền với Thiền sư Mặc Tiên, ông ta nói: "Vợ tôi tham lam keo kiệt, bà ấy một hào cũng không bỏ ra, dù đó là việc tốt, thiền sư có thể mở lòng từ bi đến nhà tôi giáo hóa vợ tôi, để bà ấy làm nhiều việc thiện hơn được không?"
Thiền sư MẶc Tiên từ bi đồng ý, ngày hôm sau lập tức đến nhà tín đồ đó. Quả nhiên, vợ của người tín đồ đó ra đón tiếp, đến một ly trà cũng tiếc không đem ra mời.
Lú này, vị thiền sư liền nắm tay lại, nói:
- Phu nhân, bà xem tay của tôi, nếu ngày nào tôi cũng nắm như thế này, bà cảm thấy như thế nào?
Phu nhân nói:
- Nếu ngày nào tay cũng nắm như thế này, thì đây cũng là một loại bệnh, là bệnh dị hình!
Thiền sư Mặc Tiên lại xòe tay ra, hỏi:
- Nếu ngày nào cũng như thế này thì sao?
Phu nhân nói:
- Như vậy cũng là dị hình!
Thiền sự Mặc Tiên lập tức nói:
- Phu nhân! Đúng vậy, đây đều là dị hình, cũng giống như một người, quá lãng phí tiền bạc, không biết tiết kiệm, như bàn tay lúc nào cũng xòe ra, đó là dị hình, lại nếu có người một hào cũng không tiêu, không biết hỷ xả bố thí, thì giống như bàn tay nắm lại, cũng là dị hình.
Vị phu nhân sau khi lắng nghe sự ví von khéo léo của thiền sư Mặc Tiên xong, liền tỉnh ngộ, từ đó thay đổi bản thân, không còn là người dị hình nữa…
(trích Dị hình)